TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1377

Đừng bao giờ bỏ cuộc, em và cả anh nữa nhé.

Về đến Sở, Phương Mộc liền gọi mấy cuộc điện thoại, hỏi xem gần

đây có phát hiện thấy xác chết của cô gái vô danh nào không. Kết luận
khiến người ta thất vọng, nhưng cũng nằm trong dự đoán. Thế lực của
đối phương mạnh như vậy, muốn cho một người sống biến mất cũng
không phải là việc khó, huống hồ là một xác chết. Phương Mộc vừa đặt
ống nghe xuống thì Biên Bình đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy Phương Mộc
ngồi sau bàn làm việc, Biên Bình ngây người ra.

"Chà, cậu về rồi à."

"Vâng." Phương Mộc vội đứng dậy, "Anh tìm em ạ?"

Biên Bình không hề sốt sắng bàn việc, ông ném cho Phương Mộc

một điếu thuốc, hút được nửa điếu mới khẽ hỏi: "Anh Hình thế nào?"

"Không ổn." Phương Mộc báo cáo ngắn gọn tình hình cuộc gặp

ông Hình, nét mặt Biên Bình càng lúc càng u tối. Im lặng một lúc, Biên
Bình đứng dậy đóng chặt cửa lại, hỏi nhỏ: "Anh Hình tìm cậu làm gì?"

Phương Mộc không trả lời, anh ngẩng đầu nhìn Biên Bình với vẻ

có lỗi. Biên Bình cười, đưa tay vỗ vai Phương Mộc, ý nói ông hiểu được,
không sao. Sau đó, ông lấy điện thoại ra bấm số, nghe cuộc đối thoại,
Phương Mộc biết người trong điện thoại là trưởng trại giam nơi ông
Hình bị giam giữ. Giọng Biên Bình rất khẩn thiết, thậm chí có phần nhún
nhường so với địa vị của mình. Sau khi nhận được lời hứa sẽ "chăm sóc
ông Hình hợp lý" của trưởng trại giam, ông mới cảm ơn và dập điện
thoại.

Phương Mộc mỉm cười cảm kích: "Cảm ơn anh nhiều!"

"Đừng nói thế, anh Hình cũng là bạn của tôi." Biên Bình lại thở

dài, "Hơn nữa, tôi cũng chỉ có thể làm được một chút như vậy cho anh
ấy."

Phương Mộc bất giác thấy lòng chùng xuống, anh ngẫm nghĩ giây

lát rồi hỏi: "Tình hình bên nhóm điều tra thế nào rồi ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.