TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1460

Cô thu ngân vừa thu dọn cốc sữa vị khách đáng ghét lúc nãy chưa

uống hết, đã lại thấy anh ta bước vào, lôi theo một người đàn ông trong
bộ dạng khổ sở nhăn nhó. Cô gái hỏi theo phản xạ bản năng: "Anh gọi
gì?", không ngờ anh ta trả lời không hề khách khí: "Đợi một lúc nữa, tôi
gọi sau." Cô gái bĩu môi, bực mình quay về chỗ bàn thu ngân.

Phương Mộc ấn gã Quỷ ngồi xuống ghế, hỏi luôn: "Tại sao không

nghe điện thoại của tôi?"

"Tôi có nghe thấy đâu." Mắt gã Quỷ lấm lét, "Ngày nào tôi cũng

bận lắm…"

"Việc tôi nhờ anh tìm hiểu, có tin tức gì không?"

"Không." Gã Quỷ trả lời câu hỏi một cách rõ ràng dứt khoát, nói

xong gã định đứng dậy, "Xin lỗi anh! Tôi phải đi đón con đây."

Phương Mộc chẳng nói chẳng rằng, ấn luôn gã xuống chỗ ngồi. Gã

Quỷ có vẻ cuống, nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của Phương Mộc, đành
mềm mỏng.

"Anh cho tôi đi đi, đại ca." Gã Quỷ chắp tay khúm núm liên tục

van nài Phương Mộc, "Tính khí con mụ vợ cũ của tôi anh cũng biết đấy,
mỗi tháng tôi chỉ được gặp con vào hôm nay thôi."

"Được thôi." Phương Mộc chậm rãi châm một điếu thuốc, "Thế thì

nói thật đi."

Gã Quỷ chửi khẽ một câu, nhìn đồng hồ, rồi giở bộ mặt vô lại:

"Anh cho tôi uống cốc nước đã. Tôi muốn uống trà sữa trân châu."

"Được." Phương Mộc đứng dậy, một tay chỉ vào mũi gã Quỷ, "Anh

mà dám chạy…"

"Trời ơi, tôi đâu có dám." Gã Quỷ sốt ruột xua tay, mắt dán chặt

vào cánh cổng trường, "Anh gọi nhanh lên đi."

Lúc trả tiền, cô thu ngân lườm Phương Mộc một cái sắc lẹm,

Phương Mộc ngạc nhiên không hiểu, khi nhìn thấy cô bỏ cái gọi là "trân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.