TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 151

sang đó thật, nhưng lại tiu nghỉu trở về ngay, nói rằng đã bị kẻ khác
chiếm mất rồi.

Hoạt động của tổ WPO cũng gần như chỉ còn cái danh hão. Sự yên

ổn bình thường bấy lâu nay đã khiến cho mọi người dần tin rằng câu
chuyện tấm thẻ mượn sách chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Cái bàn
"riêng" ở nhà ăn B cũng dần vắng bóng người. Và hầu như không có ai
báo cáo Phương Mộc về tình hình đi lại của bạn khác, ngay Phương Mộc
cũng ngán chẳng thiết nghe nữa, nhưng hàng ngày đến ngồi ở bàn này ăn
cơm đã trở thành một thói quen của anh.

Hoặc có lẽ, cũng vì đến đây anh có thể nhìn thấy Trần Hy.

Kể từ sau hôm anh và Trần Hy đi dạo siêu thị, cả hai chưa gặp lại

nhau. Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi đi như trước, còn Phương Mộc thì khắc
khoải mong giờ phút hội ý ở nhà ăn B như mọi lần.

Trần Hy luôn đến hơi muộn hơn một chút.

Trước hết, cô tìm bóng của các thành viên khác trong nhóm. Mỗi

lần ánh mắt cô và ánh mắt Phương Mộc gặp nhau, cô đều nhoẻn cười với
hai hàng răng trắng bóng lấp lánh.

Cô thích ăn thức ăn hơi cay một chút.

Cô thích dùng khăn giấy nhãn hiệu "Hai trái tim lồng vào nhau".

Một lần vào lúc sẩm tối ngày cuối tuần, chỉ có ba người đến trước

bàn ăn "quy ước": Phương Mộc, Trần Hy và Vương Kiện.

Phương Mộc thấy Trần Hy không cầm cặp sách và phích nước

nóng mi-ni như mọi lần, mà là xách theo một xắc du lịch nho nhỏ, hình
như chuẩn bị đi đâu đó. Anh định hỏi, rồi lại cảm thấy không nên.

Nhưng Trần Hy đã chủ động nói: "Tối nay em về nhà bà cô em ở

nội thành." Cô nghiêng đầu nhìn Phương Mộc. "Tổ trưởng có cho phép
nghỉ không đấy?"

Phương Mộc hơi lúng túng, khua tay, coi như đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.