TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1528

"Vâng." Lục Hải Yến bưng chiếc bình cá cảnh đến trước mặt

Phương Mộc, "Anh xem, loại cá này không có mắt."

"Chà, loại cá này đúng là rất hiếm đấy." Phương Mộc cũng thấy

thú vị, "Cô kiếm được ở đâu vậy?"

"Lục Đại Xuân tặng cho tôi." Gương mặt Lục Hải Yến hơi đỏ lên,

"Anh ấy vớt được ở động Long Vĩ. Người già nói, trong động Long Vĩ
có một dòng sông ngầm, những loài cá sống ở đó không bao giờ thấy
được ánh sáng mặt trời, nên mắt dần dần thoái hóa."

"Thế… cô nuôi chúng trong môi trường có ánh sáng, liệu chúng có

khôi phục được chức năng của mắt không?"

"Tôi không biết." Ánh mắt Lục Hải Yến trở nên hiền dịu, "Nhưng

tôi hy vọng là có thể."

Hai người nói chuyện đến tận mười giờ hơn, tới khi bà quả phụ

Thôi đến gõ cửa, Lục Hải Yến mới lưu luyến tiễn Phương Mộc về
phòng. Phương Mộc đóng cửa phòng, ghi lại toàn bộ những gì mình thấy
trong hai ngày vừa qua vào sổ ghi chép, cuối cùng anh đánh một dấu hỏi
lớn cạnh ba chữ "thôn Lục Gia".

Ngôi làng nhỏ vùng núi hẻo lánh này chắc chắn ẩn chứa một điều

bí mật nào đó, và có thể điều bí mật này liên quan đến Lục Lộ và ông
Hình.

Nhưng thời gian để giải mã điều bí mật này có lẽ đã không còn

nhiều nữa.

Phương Mộc bước đến bên cửa sổ, tuyết đã nhỏ hơn, trông có vẻ

như sắp ngừng rơi. Qua màn tuyết đang mỏng dần đi, ánh đèn trong làng
càng trở nên chói mắt hơn. Khác hẳn với lúc Phương Mộc mới đến, tối
hôm nay thôn Lục Gia vô cùng náo nhiệt. Ánh đèn chiếu sáng rực khắp
mọi nơi, tiếng cười nói của đám đàn ông vang lên rộn rã, dường như mọi
ngóc ngách trong làng đều tưng bừng rộn rã. Nếu tinh ý còn có thể ngửi
thấy mùi thơm của rượu, thịt và son phấn đàn bà thoảng trong gió lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.