TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1593

"Cái này ông chủ cứ yên tâm." Dứt lời, Lục Thiên Trường thò đầu

ra ngoài cửa sổ xe, nói to: "Đại Xuân, hàng thế nào?"

"Kiểm xong rồi, không có vấn đề gì."

Lục Thiên Trường "ừ" một tiếng, rồi quay đầu nói với Lương Tứ

Hải: "Ông chủ Lương, qua chỗ chúng tôi ngồi chơi một lát nhé?"

"Thôi, tôi về luôn đây." Lương Tứ Hải mở cửa xe, do dự một lúc

rồi nói thêm: "Cho dù là xảy ra bất cứ việc gì, nhất định phải báo cho tôi
đầu tiên đấy."

Lục Thiên Trường gật đầu. Lương Tứ Hải nhảy xuống xe, coi như

không nhìn thấy mấy người làng cười chào cạnh xe, thẳng bước lên luôn
một chiếc xe tải khác.

Lục Thiên Trường nhìn theo chiếc xe tải, sau khi ánh đèn đuôi xe

khuất giữa những tảng núi đá, ông ta mới khoát tay bảo những người còn
lại lên xe. Lục Thiên Trường nhìn chiếc túi nilon nặng trịch, đầu mày
dãn ra.

Lục Thiên Trường đã giấu Lương Tứ Hải cả chuyện Lục Hải Thao

tự trốn vào thành phố lẫn chuyện tay nhiếp ảnh họ Phương. Một khi
Lương Tứ Hải không còn tin tưởng ông ta, thôn Lục Gia sẽ lập tức phải
quay lại cuộc sống nghèo đói trước đây. Ông ta không muốn đánh mất vị
thần tài này. Có điều, sự việc xảy ra mấy hôm trước khiến Lục Thiên
Trường cảm thấy uy tín của mình đã có phần lung lay, ông ta bắt buộc
phải tăng cường uy lực của mình. Để đối phó với đám người trong làng,
chỉ dựa vào tiền hiển nhiên là chưa đủ, ân huệ, uy lực kết hợp với tiền
bạc chính là chân lý. Lục Thiên Trường sờ nắn chiếc túi nilon, có thể
nhận ra được hình dáng của khẩu súng, ông ta bỗng cảm thấy dũng mãnh
hơn rất nhiều.

Chiếc xe tải đã lên đường cao tốc, mặc dù xe chạy bon bon suốt

chặng đường, nhưng Lương Tứ Hải vẫn cảm thấy hơi khó thở. Gã khẽ
kéo cổ áo, đột nhiên thấy thèm hút điếu thuốc. Gã mở nắp hộp đựng đồ,
lại lôi ra được một bao Trung Hoa vỏ mềm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.