TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1616

Phương Mộc nổ máy, phóng nhanh đến khu mua sắm, anh muốn

tìm một cửa hàng bán đồ dã ngoại.

Trở lại động Long Vĩ.

Đây không phải là lần đầu tiên Phương Mộc đến nơi này, mặc dù

giờ đây cũng vẫn là khách du lịch, nhưng tâm trạng anh hoàn toàn khác
với lần đầu.

Dù đã sang mùa đông, trong động vẫn nườm nượp khách du lịch.

Phương Mộc ngồi trên một chiếc thuyền du lịch, lặng lẽ ghi nhớ tuyến
đường con thuyền đi qua, đồng thời đối chiếu vị trí qua GPS.

Dòng sông ngầm quanh co uốn lượn chảy xuyên suốt lòng động,

lúc rộng mở thênh thang, khi thắt hẹp hun hút. Cảnh vật trong động lung
linh huyền ảo, muôn hình muôn vẻ, rất đáng để thưởng ngoạn. Du khách
chốc chốc lại trầm trồ trước những "núi tuyết", "tượng ngọc" giống y
như thật và tuyệt đẹp ấy. Dưới ánh sáng phản chiếu từ những ngọn đèn
trang trí, nhũ đá rủ xuống từ vòm động lấp lánh muôn màu, sương mỏng
bảng lảng trên mặt nước, chẳng khác nào cõi tiên giữa nhân gian.

Nước sông trong vắt có thể nhìn thấu đáy, Phương Mộc cúi xuống,

vốc nước vào lòng bàn tay, rồi để nước lọt qua kẽ tay chảy xuống, ánh
sáng phản chiếu từ đèn giăng dưới đáy sông khiến chuỗi giọt nước tán
thành muôn vàn những ngôi sao nhỏ.

Đẹp. Mặc dù trong lòng đang trĩu nặng, Phương Mộc cũng không

thể phủ nhận cảnh đẹp nơi đây quả là hiếm có.

Con thuyền đã chạm đến tận cùng của khúc sông ngầm đã được

khai thác, bắt đầu quay đầu, trở về bến xuất phát. Khác hẳn với cảnh
tượng đèn sao huy hoàng, đầy ắp tiếng cười nói huyên náo suốt chặng
đường vừa qua, khúc sông còn lại một vùng tối om, mắt thường chỉ có
thể nhìn thấy được khoảng mười mét. Phương Mộc đã đánh dấu rõ vị trí
lên bản sơ đồ đơn giản vẽ trong lòng bàn tay, anh ngẩng đầu lên một lần
nữa ngắm nhìn vùng tối tăm tịch mịch ấy, nét mặt càng lúc càng u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.