TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 168

"Nói là người này thích người kia, hoặc là nói các câu na ná như

thế."

Phương Mộc nghĩ ngợi. "Chưa nói, bọn tôi đều chưa ai nói gì cả."

"Hứ! Lẽ nào lại thế? Hò hẹn người ta ngần ấy lần rồi mà không nói

nổi một câu "anh yêu em" hay sao?" Anh cả chêm vào một câu.

Phương Mộc lại ngẫm nghĩ. Ừ đúng thật, thời gian gắn bó với Trần

Hy cũng kha khá rồi, mà cả anh lẫn Trần Hy đều chưa từng nói ai yêu ai
hoặc ai thích ai…

"Điều này rất quan trọng hay sao?"

"Tất nhiên." Anh cả tỏ ra là gã sành sỏi yêu đương. "Cậu không

mở miệng thổ lộ thì làm sao người ta gắn bó với cậu được?"

"Con gái, đều cần nghe cam kết, cậu phải cam kết với cô ấy, dù là

không thật lòng, cô ấy sẽ coi đó là lý do để phấn đấu không biết mệt
mỏi!" Nhị đệ cũng ra vẻ triết lý sâu sắc. "Cho nên, con gái… là một loại
động vật thích được phỉnh phờ."

"Nghỉ cho khỏe! Việc của sư phụ, sư phụ không cần các ngươi làm

cố vấn đâu."

Phương Mộc cười hề hề "không thèm nghe", nhưng đầu anh suy

nghĩ về những lời của họ.

Hai hôm nay Trần Hy đều ra khỏi phòng tự học rất sớm, anh hỏi

"em đi đâu" thì Trần Hy không chịu nói, và cũng không để cho anh đi
cùng.

Liệu có phải tại anh chưa thổ lộ, cho nên cô ấy cảm thấy không

vui?

Anh yêu em. Chỉ ba chữ quá ư đơn giản. Nhưng có nói ra hay

không, quả là một vấn đề.

Lúc này, cửa bỗng mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.