"Phương Mộc!"
Phương Mộc bất giác quay đầu lại, anh lập tức ngạc nghiên đến
mức không nói lên lời.
Là Đặng Lâm Nguyệt.
Đặng Lâm Nguyệt là cô bạn gái chính thức duy nhất từ trước đến
nay của Phương Mộc. Khi còn ở đại học J, Phương Mộc từng cứu Đặng
Lâm Nguyệt thoát hỏi nhát búa sắt của một kẻ cuồng sát, một mối tình kì
quặc nảy nở từ đó. Nhưng sau đó, khi kẻ cuồng sát kia lại xuất hiện như
một bóng ma, Đặng Lâm Nguyệt đã rời xa Phương Mộc trong sợ hãi.
Sau khi tốt nghiệp đại học J, hai người không gặp lại nhau lần nào nữa.
Phương Mộc không ngờ, trước khi mình rời khỏi thành phố C,
người quen cuối cùng anh gặp mặt lại là cô.
Thấy Phương Mộc ngạc nhiên nhưng không hề có ý ghét, Đặng
Lâm Nguyệt cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
"Lâu lắm rồi không gặp anh."
"Đúng vậy!" Phương Mộc thẫn thờ nói, "Em… em vẫn khỏe chứ?"
"Mọi việc cũng tương đối ổn. Em làm ở cục Du lịch." Đặng Lâm
Nguyệt hơi nghiêng đầu, "Nghe nói anh vẫn chọn nghề cảnh sát, thám
tử?"
Thần thái Đặng Lâm Nguyệt vẫn như xưa, một cô gái cởi mở, hoạt
bát.
"Ừ." Phương Mộc khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua ngón tay cô, trên
ngón tay vô danh có vệt nhẫn mờ, "Sao vậy?"
"Gì cơ?" Đặng Lâm Nguyệt ngơ ngác, nhìn theo ánh mắt của
Phương Mộc đang hướng về ngón tay của mình, chợt hiểu ra, cô bật cười
giòn tan.