TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1762

Một lúc lâu sau, Phương Mộc lên tiếng phá vỡ im lặng:

"Có dự định gì?"

"Đi Nhật Bản trước." Bùi Lam nói khẽ: "Thời gian tới sẽ sang Mĩ

học diễn xuất. Sau đó, bắt đầu một cuộc sống mới."

"Có quay về nữa không?"

"Không biết." Bùi Lam có vẻ buồn rầu, nhưng giọng nói lập tức rất

rộn rã: "Ai mà biết được chuyện tương lai."

Phương Mộc khẽ gật đầu, anh nghĩ một lát rồi bỗng bật cười: "Cô

kí tên cho tôi một lần nữa nhé, sau này cô trở thành ngôi sao nổi tiếng,
chữ kí sẽ rất đắt giá đấy."

Dứt lời, anh liền lấy cuốn sổ ghi chép và bút trong người ra, khi

ngẩng đầu lên đã thấy gương mặt Bùi Lam ướt đẫm nước mắt.

Phương Mộc còn chưa kịp phản ứng, Bùi Lam đã ôm chặt lấy anh.

Phương Mộc do dự giây lát, cuốn sổ ghi chép và chiếc bút nhẹ nhàng rơi
xuống đất.

Anh dang tay, ôm lấy đôi vai đang rung lên nức nở của Bùi Lam.

Dòng người ào ào đi qua trước cổng an ninh, nhìn thấy đối trai gái

ôm nhau thật chặt, không một ai cảm thấy ngạc nhiên. Cảnh tượng như
vậy ngày nào cũng diễn ra rất nhiều lần ở đây. Chỉ có họ mới biết, cái ôm
ấy không vì tình yêu, thậm chí cũng chẳng vì tình bạn.

Chỉ là để từ đó vĩnh viễn không bao giờ quên nhau.

Một lúc lâu sau, Bùi Lam nhẹ nhàng nói bên tai Phương Mộc:

"Anh nhớ giữ gìn sức khỏe, nhất định phải giữ gìn sức khỏe."

Dứt lời, Bùi Lam buông hai tay, xách va li bước về phía cổng kiểm

tra an ninh, cô không hề quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.