TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 190

Hình Chí Sâm xua tay, ra hiệu Đinh Thụ Thành đừng làm phiền

cậu ta nữa.

Phải đến mấy phút sau, Phương Mộc mới dần thôi nức nở. Anh

cầm chiếc khăn mặt trên giường lau nước mắt, rồi lại lặng lẽ lên giường
nằm.

Hình Chí Sâm thở dài, rồi nói: "Tôi rất hiểu tâm trạng của cậu lúc

này. Thực tình, tôi không hề nghĩ tổ WPO là ấu trĩ gì cả. Trần Hy đã mất,
tôi cũng rất buồn. Cũng như cậu, tôi rất muốn bắt được tên hung thủ
kia."

Ngừng một lát, anh nói tiếp: "Hôm nay đến đây, tôi muốn được

biết cách nhìn nhận của cậu là gì…"

Đinh Thụ Thành rất ngạc nhiên ngoảnh nhìn Hình Chí Sâm.

"Tôi biết, về vụ án này, cậu có rất nhiều… cảm giác…"

Hình Chí Sâm nhìn Phương Mộc, nhận ra Phương Mộc cũng đang

nhìn mình, nét hằn học đã có phần vợi bớt.

"Tôi nhớ rằng mình đã đưa cho cậu một tấm danh thiếp, để một khi

cậu phát hiện thấy điều gì thì cứ gọi cho tôi. Nhưng mấy ngày qua chưa
thấy cậu chủ động gọi cho tôi."

Sắc mặt Phương Mộc có nét hối hận. Anh gật đầu.

Đêm 31 tháng 12, sau tiếng rú kinh hoàng thê thảm của cậu diễn

viên múa trên sân khấu, Phương Mộc đã lập tức cảm nhận ra có chuyện
chẳng lành. Anh vận hết sức lực chen lách về phía sân khấu nhưng lại bị
đám đông đang hoảng loạn ép anh phải lùi ra cổng câu lạc bộ, chân đau
điếng vì bị giẫm đạp. Vất vả lắm mới có thể thoát ra khỏi đám đông,
Phương Mộc vừa thầm cầu khấn cho Trần Hy đừng xảy ra bất trắc, vừa
gắng sức chen trở lại câu lạc bộ. Anh đã vượt qua phòng tuyến của ba
cảnh sát, khi sắp chạy đến sân khấu thì lại bị cảnh sát khống chế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.