TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 191

Nhưng anh cũng kịp nhìn thấy tình hình trên sân khấu, thâm tâm

anh đồng thời cũng rất rõ, con người mà thân xác nằm trên chiếc xe nhỏ,
đầu lìa một nơi, người ấy chính là Trần Hy.

Hai ngày liền, Phương Mộc nằm bẹp trên giường không ăn không

uống, cũng không vào bệnh viện để hỏi Ngô Hàm tình hình cụ thể ra sao.
Bộ não Phương Mộc dường như ngừng hoạt động, thậm chí tim anh
cũng ngừng đập.

Còn những nỗi khổ đau nào nữa có thể giáng xuống đầu anh?

Còn những nỗi sợ hãi nào nữa có thể lại khiến anh run rẩy?

Hình như Phương Mộc đã mất đi tất cả mọi thứ trên đời chỉ sau

một đêm.

Anh không muốn sống nữa, không muốn nghĩ gì nữa, anh chỉ

muốn thời gian ngừng trôi, vạn vật chìm đi, tất cả đứng im bất động vào
cái thời khắc này.

Cho đến khi Hình Chí Sâm và Đinh Thụ Thành bước vào phòng.

Anh sẽ bảo vệ em.

Phương Mộc hẳn vẫn còn nhớ câu này.

"Kẻ đó cao khoảng 1m74." Phương Mộc vất vả nói. "Hắn vạm vỡ

hơn Ngô Hàm một chút."

Đinh Thụ Thành gật đầu, điều này cơ bản nhất trí với sự miêu tả

của những người chứng kiến.

"Chắc chắn, hắn là kẻ rất quen với khung cảnh hiện trường, biết

khá rõ về các tình tiết vở kịch nhưng không hiểu thật tỉ mỉ cặn kẽ."

"Tại sao?" Hình Chí Sâm nhìn thẳng vào đôi mắt Phương Mộc,

"Lý do là gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.