TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 193

"Hoàn mỹ?"

"Đúng! Nếu xét về diễn xuất, tôi cho rằng nó gây kích thích, thu

hút hơn vô số tình huống diễn xuất khác: chém đầu người bị hại trước
mặt hơn ba ngàn người…" Phương Mộc bỗng rùng mình, hình như đây
là hình ảnh anh rất không muốn nhớ lại. "…Và còn được cả rạp vỗ tay
tán thưởng."

Hình Chí Sâm châm một điếu thuốc, ánh mắt anh không hề rời

khuôn mặt của Phương Mộc.

"Cậu nói tiếp đi!"

Nhưng Phương Mộc lắc đầu.

"Trước khi tôi tiếp tục nói, anh phải chấp nhận một giả thiết của tôi

đã."

Hình Chí Sâm lặng lẽ nhìn Phương Mộc, mấy giây sau, anh hỏi:

"Là gì?"

"Giả thiết này là…" Đôi mắt đang vằn đỏ nhưng có nét cứng rắn

và cương quyết của Phương Mộc nhìn lại Hình Chí Sâm. "Cả bốn vụ án
đều do một kẻ gây ra."

"Và gì nữa?"

"So với ba vụ trước, thì vụ này đã được nâng cấp phạm tội." Vẻ

mặt Phương Mộc bắt đầu thể hiện sự tập trung, tốc độ nói cũng càng lúc
càng nhanh. "Từ một vụ thít cổ rất kém sáng tạo, chuyển sang vụ đẩy
người ngã từ trên cao xuống, tiếp đó là biến nạn nhân thành pho tượng
tuyết, dùng tảng băng rơi để giết người, cho đến vụ này chém đầu nạn
nhân trước đông đảo công chúng, cho nên không thể không thừa nhận
rằng hành vi phạm tội của hung thủ ngày càng đặc sắc, mức độ tán
thưởng trong nội tâm của hắn cũng ngày càng mãnh liệt. Và, độ rủi ro,
đương nhiên cũng ngày càng lớn hơn. Tuy nhiên, đối với hắn, càng rủi ro
thì khoái cảm về thành công cũng càng mạnh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.