TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1905

nhưng không có thu hoạch gì. Cảm thấy ngán ngẩm buồn bực, anh giở
thuốc lá ra, chưa kịp châm lửa đã bị anh Đoàn giật lấy điếu thuốc. Anh
Đoàn chỉ tay lên một lô tấm biển "Cấm hút thuốc lá" dán trên tường, rồi
tủm tỉm cười: "Cũng là quy định mới!"

Phương Mộc hết cách, anh đứng dậy hầm hầm bước ra, sang phòng

riêng dành cho hút thuốc.

Hút liền hai điếu, dường như dòng suy nghĩ của anh có phần mạch

lạc hơn. Cái hành vi và thủ pháp gây án kiểu trả đũa "gậy ông đập lưng
ông", ngoại trừ một số vụ án xảy ra trong "Cuồng vọng phi nhân tính

[2]

", thì chưa từng xảy ra ở thành phố C. Xem xét tất cả các vụ án xảy ra

ở toàn tỉnh, cũng chưa từng có vụ nào tương tự. Trong phạm vi cả nước,
số vụ án giết người mà nạn nhân là giáo viên, hung thủ là học sinh cũng
chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cho nên, hung thủ dùng cái thủ pháp này thì
đúng là chưa từng nghe nói đến. Có lẽ đường hướng tư duy của Dương
Học Vũ vẫn là không xuôi.

[2] Tên một cuốn tiểu thuyết Trung Quốc của tác giả Lôi Mễ.

Phương Mộc nghĩ ngợi, rồi trở lại phòng Số liệu, anh mượn các tư

liệu về những vụ án bế tắc không thể khép lại trong mười năm trở lại
đây.

Kể từ năm 2004 ở Bộ Công an đưa ra khẩu hiệu "Án mạng phải

phá bằng được", thì tỷ lệ trinh sát phá án tăng lên rõ rệt. Các vụ án bế tắc
chỉ còn sót lại cực ít, và phần lớn là đã khẳng định được nghi phạm
nhưng chưa bắt được để đem về xét xử mà thôi; số còn lại đa phần là các
vụ phạm tội do đâm chém bắn giết lẫn nhau và do vấn đề kinh tế.
Phương Mộc kiên nhẫn giở từng trang tư liệu, xem cho đến vụ án gần
đây nhất một bác sĩ của bệnh viện Nhân Dân mất tích, anh vẫn không lần
ra một đầu mối nào.

Đủ thấy rằng, ít ra là trong phạm vi hồ sơ mà công an có lưu giữ,

hung thủ kia là kẻ lần đầu gây án. Hắn đã thiết kế rất phức tạp, khéo léo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.