TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1937

Cuối cùng là, hung thủ khi đi đến địa điểm gây án, hắn đã xách

theo các loại công cụ cần thiết, ví dụ túi đựng, thùng nước,… Điều này
chứng tỏ hung thủ phải có phương tiện giao thông, ví dụ ô tô. Điểm này
cũng giống vụ án mạng ở trường trung học số 47.

Phương Mộc nhận định rằng có thể coi những điều này là căn cứ

để đồng thời xử lý cả hai vụ án mạng.

"Anh cảm nhận thế nào?"

Dương Học Vũ không nói gì, chỉ tiếp tục hút thuốc lá. Hồi lâu sau

anh mới buông ra một câu: "Tôi đồng ý với ý kiến của toàn cơ quan."

Phương Mộc ngẩn người. Vừa nãy trong cuộc họp anh và Dương

Học Vũ đưa mắt nhìn nhau, anh tin chắc vẻ mặt của Dương Học Vũ
không phải là ngạc nhiên hay khó hiểu, mà là tán thành với anh. Thế mà
lúc này người đồng minh duy nhất của anh lại quay ngoắt 180 độ thế
này?

"Tôi hiểu cách nghĩ của anh." Dương Học Vũ vứt mẩu thuốc lá vào

cái thùng rác đặt bên cửa thang máy. "Mới xảy ra có hai vụ mà đã sáp
nhập chúng lại, e rằng có phần quá sớm. Mặt khác, chứng cứ cũng chưa
thật rõ ràng."

Dương Học Vũ đưa tay ấn nút thang máy. "Không thể nói cách

nghĩ của anh là không có lý, nhưng nó hơi cá tính quá. Cảm giác về một
sự việc, e không đứng vững được." Nói rồi Dương Học Vũ bước vào cửa
thang máy đã mở, rồi từ từ đi lên.

Phương Mộc mỉm cười. Không phải lần đầu tiên bị người khác

nghi ngờ, nên Phương Mộc không cảm thấy quá thất vọng. Có điều, câu
nói này lại do Dương Học Vũ nói ra thì anh thấy hơi bất ngờ.

Hành lang chỉ còn lại mình Phương Mộc, anh đứng một lát rồi

quyết định cứ về đơn vị đã. Vừa định bước đến thang máy anh bỗng nghĩ
ra…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.