Việc này hiển nhiên là một "công trình" lớn rất tốn thời gian và sức
lực, nhưng trước tình hình vật chứng rất có hạn như lúc này thì cũng
đành phải làm thế vậy.
Về các chữ số ghi trên cái túi nước, các nhân viên kỹ thuật đã
nghiên cứu xác định được. Phương Mộc nhìn thấy hàng chữ số ấy, anh
lập tức loại trừ ngay khả năng thứ nhất, là số điện thoại của người mua
hàng. Vì đứng trước dãy số còn có vài chữ cái, cả thảy là
XCX102828661. Khác hẳn với số máy di động hoặc số máy cố định
dùng trong toàn quốc.
Mọi phỏng đoán cũng sẽ là vô nghĩa, vì rất khó có thể xác định ai
là người viết những chữ cái và dãy số này. Chỉ còn cách chờ tin của
nhóm Dương Học Vũ, nếu có thể loại trừ khả năng nhà sản xuất và nhà
kinh doanh viết, thì kết luận sẽ chỉ có một: đó là hung thủ đã viết hàng
chữ này trên cái túi nước.
Chờ đợi, là chuyện khiến người ta sốt ruột và rất bất lực.
Nhưng không phải cảnh sát không có việc gì để làm. Từ nửa sau
của năm 2011 đến nay, ngoài hai vụ án mạng ở trường trung học số 47 và
khu chung cư Phú Dân ra, tỷ lệ xảy ra các vụ án hình sự trong thành phố
C vẫn rất cao. Trong đó, một số vụ nghiêm trọng nhất đều được trinh sát
phá án trong thời gian rất ngắn. Số còn lại, đều thuộc nhóm các vụ án
trộm cướp và vi phạm trật tự an ninh xã hội. Những vụ án này dù lớn hay
nhỏ đều khiến cảnh sát bị phân tán lực lượng trinh sát. Vụ án mạng ở
trường trung học số 47 thực tế là đang nằm trong diện tạm bị ngừng trệ,
mọi đầu mối đều bị gián đoạn. Vụ án mạng ở khu chung cư Phú Dân
cũng chẳng khả quan gì, ngoài phương pháp lần lượt loại trừ để truy tìm
nguồn gốc cái túi nước ra, thì không có tiến triển gì rõ rệt. Gia đình nạn
nhân Ngụy Minh Quân và bà mẹ già của Khương Duy Lợi cách vài hôm
lại đến Sở để nghe ngóng tình hình trinh sát điều tra phá án. Người chủ
trì hai vụ án này là Dương Học Vũ bị trả lời đến phát chán, cuối cùng
anh tránh mặt không tiếp họ nữa. Nghe nói bà mẹ của Khương Duy Lợi
lại tìm đến văn phòng giám đốc sở quỳ xuống, giám đốc và chính ủy nói
chuyện và khuyên nhủ mỏi cả miệng, bà già mới chịu ra về.