TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2010

Nhất định phải đưa vụ án Tôn Phổ vào tổng tập các vụ án điển

hình. Không vì gì khác, mà chủ yếu là vì đây là một ký ức không được
phép né tránh.

Xe chạy đến gần cổng bệnh viện thành phố, từ xa Phương Mộc đã

nhìn thấy Á Phàm đang đứng bên đường. Không chờ xe dừng hẳn, cô đã
mở ngay cửa xe và nhảy tót lên.

"Tê cóng, cóng muốn chết!" Cô áp ngay bàn tay vào ô thông gió.

"Sao bây giờ anh mới tan tầm?"

"Có việc cần phải làm." Giọng Phương Mộc đầm ấm hơn: "Ngày

đầu tiên đi làm, thế nào?"

"Khá ổn." Á Phàm có vẻ hưng phấn, cô luôn miệng kể về mọi diễn

biến trong ngày. Xem ra, công việc của hộ lý không hề nhẹ nhàng, không
những phải giúp các y tá chăm sóc bệnh nhân nặng, mà còn phải làm các
việc giúp đỡ các bệnh nhân mới vào viện và các việc tạp vặt khác của
viện nữa. Nhưng cũng may, đã được các cô bác trong tổ hộ lý rất hiền
hòa chỉ bảo, cơm trưa cũng khá ngon.

Nhiệt độ trong xe dần ấm lên, mùi thuốc sát trùng ở quần áo Á

Phàm tỏa ra càng rõ rệt, Phương Mộc hít hít, anh bỗng cảm thấy nó còn
dễ chịu hơn nhiều so với mùi nước hoa rẻ tiền.

"Sao thế?" Á Phàm chú ý đến các động tác của Phương Mộc, cô

vội kéo áo lên ngửi. "Chắc là người em có mùi?"

"Không." Phương Mộc mỉm cười. "Mùi của các thiên thần áo

trắng!"

Á Phàm thở phào, khuôn mặt cô ửng hồng.

"Em tưởng là bị dính bẩn gì đó. Hôm nay em phải lau mình cho

một cô gái. Cô ấy rất xinh, thế mà lại là người thực vật, thật đáng tiếc."

Về đến nhà, cả hai nấu bữa cơm đơn giản. Trong bữa ăn, Á Phàm

kể một mạch đủ các thứ chuyện trong bệnh viện. Phương Mộc cũng ầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.