TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2011

ừ ngồi nghe nhưng đầu óc anh đang nghĩ tận đâu đâu, thỉnh thoảng anh
như chợt tỉnh lại và bỗng ý thức được rằng hình như cuộc sống đã bắt
đầu có nét của cuộc sống.

Không rõ liệu Á Phàm có thể duy trì sự phấn chấn này trong công

việc được bao lâu, nhưng nếu cứ tạm duy trì được trạng thái đi làm từ 9
giờ sáng đến 5 giờ chiều như thế này thì coi như anh cũng dễ ăn nói với
Á Phàm.

Có điều, tiếp theo anh sẽ "ăn nói" với cô ra sao, Phương Mộc

không muốn nghĩ đến nữa.

Cơm xong, Á Phàm xung phong đi rửa bát. Sau đó cô đứng trước

tủ áo lựa chọn áo quần ngày mai sẽ mặc để đi làm. Chọn một hồi lâu, cô
lại nhét tất cả vào tủ.

"Có chọn thì cũng thế thôi, đằng nào cũng vẫn phải mặc đồng

phục."

Chỉ yên tĩnh được một lúc, Á Phàm lại có việc khác. Cô dốc các

thứ ở túi khoác ra, rồi tỉ mỉ chọn mấy thứ cần mang đi làm. Từ ví tiền,
chìa khóa, cho đến son môi, kem dưỡng da… sau đó sắp xếp cho ngăn
nắp. Cuối cùng, nhân lúc Phương Mộc "không chú ý" cô lén bỏ vào một
bao thuốc lá.

Loay hoay đến 9 giờ rưỡi tối, Á Phàm vẫn chưa có vẻ buồn ngủ,

hình như ngày mai không phải đi làm mà là một chuyến lữ hành mà cô
chờ đợi đã lâu. Phương Mộc thấy rất buồn cười nhưng anh không thể có
hứng để nghe các chuyện ở bệnh viện nữa, anh cầm một cuốn sách xem.
Á Phàm tỏ ra biết ý, cô ngồi thu lu trên sofa mở ti vi xem một lúc, sau đó
đi vào phòng ngủ đi ngủ.

Phương Mộc thở phào, anh cởi áo rồi ngả mình trên sofa. Sau

những ngày bận rộn căng thẳng, nay bỗng thấy nhẹ nhõm thì anh lại
chưa kịp thích nghi. Cứ thế giở mình trằn trọc, trạng thái nửa ngủ nửa
thức kéo dài rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.