TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2047

Phương Mộc lại ngồi dậy, chờ đến lúc Á Phàm khóc nhỏ đi, anh

mới nặng nhọc cầm cái khăn giấy đặt vào tay cô.

Á Phàm cầm lấy khăn, chấm mắt lau mũi, rồi ném mảnh khăn giấy

xuống đất.

"Phương Mộc, anh nghe đây…" Á Phàm nói gay gắt, giọng sụt sịt:

"Nếu không muốn lấy em thì anh cứ nói ra cho sớm, em không cần anh
thương hại em. Từ nay anh cứ làm việc của mình, khỏi cần bận tâm đến
em. Không có anh em vẫn sống được."

Phương Mộc nghĩ ngợi, tốt nhất là vỗ về cho êm chuyện.

"Á Phàm, anh đã hứa với em thì anh nhất định sẽ làm." Giọng anh

khàn khàn. "Nhưng hiện giờ anh rất bận công việc, chờ khi anh làm xong
mọi việc đã, anh nhất định sẽ tính đến chuyện kết hôn, được chưa?"

Á Phàm không đáp, cô chỉ ngồi đó thút thít. Có lẽ câu nói của

Phương Mộc ít nhiều cũng khiến cô cảm thấy được an ủi, tâm trạng cô
dần bình tĩnh trở lại.

"Em muốn hỏi anh một câu." Cô đứng lên, đưa mu bàn tay quệt

nước mắt. "Anh có thích em không?"

Phương Mộc đờ đẫn nhìn Á Phàm mấy giây, rồi anh đưa mắt sang

chỗ khác.

"Khuya quá rồi, đi ngủ đi!"

Căn nhà nhỏ một phòng khách một phòng ngủ lại trở lại yên tĩnh.

Trong bóng tối, Phương Mộc mở to mắt nhìn lên trần nhà hồi lâu không
sao ngủ được. Có thể nghe rõ tiếng Á Phàm giở mình trong phòng ngủ.
Có lẽ đêm nay cả hai người đều trằn trọc mất ngủ.

Tâm trạng của Phương Mộc sa sút đến mức tồi tệ. Cái chuyện anh

vẫn né tránh bấy lâu nay bỗng bất ngờ bày ra trước mắt với cái cách thức
khiến anh quá ư lúng túng. Anh không thể trách cứ cô điều gì. Đúng như
cô nói, anh có công việc, có bạn hữu, có đồng nghiệp, có các vụ án đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.