TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2088

báo, chớ tưởng sẽ thoát, sẽ đến ngày báo". Chất lượng đạo đức của dân
thành phố này bỗng được nâng cao rất nhiều. Có rất nhiều câu nói ác độc
đã được con người tự "niêm phong" trước khi ra khỏi nhà, có vô số hành
vi ác độc đã được ngừng thực hiện vì "chính chủ" do dự. Có thể hành vi
của họ chưa đến mức bị pháp luật trừng trị nhưng ai có thể biết liệu mình
có thể trở thành mục tiêu của "đại hiệp" ấy hay không?

Thực ra chẳng ai muốn mình được hưởng "báo ứng" cả!

Chiều nay Phương Mộc đến trường Đại học Sư phạm thành phố C

dự cuộc họp, gặp gỡ các thành viên của tổ chuyên đề thuộc phòng
Nghiên cứu tâm lý để cùng thảo luận về tiến độ đề tài và phân công
nhiệm vụ. Cuộc họp nhanh chóng kết thúc, Phương Mộc thấy vẫn còn
sớm nên anh đi bách bộ trong sân trường đại học sư phạm này một lát.
Anh vốn tốt nghiệp ở đây nhưng đã mấy năm nay không về thăm trường,
cảnh quan đã thay đổi nhiều khiến anh kinh ngạc, thấy lạ lẫm với rất
nhiều khu vực. Vật đổi sao dời là thế. Nhìn các cô cậu sinh viên trong
trường kém anh đến hơn chục tuổi, Phương Mộc bỗng cảm thấy bâng
khuâng buồn bã. Bây giờ trở về thì chỉ ngồi làm việc gần một giờ nữa là
tan tầm; nếu về khu công an thì chẳng có việc gì làm, và anh cũng không
muốn làm cho Dương Học Vũ lại hiểu lầm. Ngẫm nghĩ một hồi, Phương
Mộc quyết định đi đón Liêu Á Phàm sắp tan ca.

Anh bước vào phòng nghỉ của các hộ lý ở khu buồng bệnh nội trú,

chỉ thấy một chị hộ lý tuổi trung niên đang ngồi đan áo len. Anh nhìn
quanh một lượt rồi hỏi: "Chị ơi, Liêu Á Phàm có ở đây không?"

"Á Phàm vừa đi rồi, hình như cô ấy đến phòng để đồ." Chị ta nhìn

Phương Mộc từ đầu đến chân, rồi hỏi: "Anh họ gì?"

"Tôi họ Phương."

"À… anh là bạn trai của Liêu Á Phàm chứ gì?" Chị bỗng nhiệt tình

hẳn lên, đon đả mời Phương Mộc ngồi. "Cô ấy rất hay nhắc đến anh. Hai
người sắp cưới thì phải?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.