TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2113

mình thì hắn sẽ tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ; nếu hắn làm các thao tác
điều tra Nhậm Xuyên thì rất có thể hắn sẽ để lại dấu vết.

Mấy người đang nói chuyện thì di động của Dương Học Vũ bỗng

đổ chuông. Anh nghe mấy câu, rồi đứng lên.

"Không cần đi tìm Nhậm Xuyên nữa." Dương Học Vũ chỉ ra ngoài

cửa. "Ông ta đã đến đây."

Vừa đẩy cửa phòng họp trên tầng 5, Phương Mộc thầm kinh ngạc.

Gần như toàn thể các thành viên tổ chuyên án đều có mặt, đã ngồi trên
ghế hoặc đang đứng bên cái bàn dài rộng, có một người ngồi đầu bàn bên
kia, đó là quan tòa Nhậm Xuyên.

Trưởng khu công an thấy Phương Mộc và Dương Học Vũ bước

vào, ông vẫy tay ra hiệu khép kín cửa lại.

Tiếng ồn ngoài hành lang không vọng vào nữa, phòng họp lập tức

yên tĩnh một cách khác thường. Không hiểu tại sao mọi người đều chọn
chỗ ngồi gần như đối diện với Nhậm Xuyên, và đều im lặng không nói gì
cả. Nhìn những ánh mắt nghi hoặc khó hiểu hoặc khinh khỉnh của nhiều
người, Phương Mộc đã đoán ra nguyên do: không ai muốn ngồi gần con
người này.

Giữa bầu không khí như vậy, Nhậm Xuyên đứng ngồi không yên.

Có thể nhận ra đây là một con người rất chú ý đến hình ảnh của cá nhân
mình: mái tóc rẽ đường ngôi, rất phẳng phiu, bộ âu phục sẫm màu thật
nghiêm chỉnh, đôi giày đen bóng loáng. Có điều, tinh thần của ông ta
đang không hề ăn nhập với ngoại hình chuẩn mực của một công vụ viên,
ánh mắt hoang mang, sắc mặt nhợt nhạt, mồ hôi lấm tấm.

Không một ai nói gì, tất cả chỉ lặng lẽ nhìn nhân vật đã bị Ánh

sáng thành phố và dân chúng thành phố C tuyên án tử hình. Ngay cảnh
sát cũng chẳng biết nên nói gì với ông ta. Ai ai cũng đã biết rõ mọi hành
vi mà ông ta đã làm. Mọi an ủi hay khuyên nhủ đều là vô nghĩa. Và tin
rằng không chỉ có một người có ý nghĩ này: một người như thế này đúng
là đáng chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.