TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2173

Khi họ về đến khách sạn nhỏ ấy, thì lực lượng của đồn cảnh sát gần

đó đã lục soát xong cả ba tầng nhà. Trong phòng 207, di động của Nhậm
Xuyên vẫn lặng lẽ nằm ở trên tủ đầu giường. Tấm vải trải giường buộc
vào ống dẫn khí sưởi bên cửa sổ, đầu kia của tấm vải thì buông thõng ra
ngoài cửa sổ.

Mễ Nam cũng có mặt, thấy Phương Mộc bước vào, cô lập tức nói

luôn: "Bên ngoài ô văng có vết chân tức là Nhậm Xuyên tự ý bỏ đi."

"Dưới sân thì sao?"

"Cũng có vết chân nhảy xuống đất." Rõ ràng Mễ Nam đã biết

Phương Mộc định hỏi gì: "Ông ta chạy về hướng đông nam. Cảnh sát đã
cử người đuổi theo."

Phương Mộc vội bước đến bên cửa sổ, nhìn về hướng đông nam.

Khu vực này đất rộng người thưa, nhìn xa tít chỉ thấy một màn tối đen
như mực, ở nơi rất xa thấp thoáng vài ánh đèn mong manh.

Nhậm Xuyên có thể đi đâu?

Dương Học Vũ gập điện thoại lại, bước đến nói: "Đã cử người đến

nhà ông ta rồi."

Phương Mộc gật đầu nghĩ bụng việc này cũng chẳng có mấy ý

nghĩa. Nhậm Xuyên đã bỏ cả di động lại, chứng tỏ ông ta muốn lẩn tránh
không cho cảnh sát đuổi theo, chắc chắn ông ta sẽ không về nhà mình.

Anh đang nghĩ ngợi thì di động đổ chuông. Anh vội cầm lên xem.

Cảnh sát Mao gọi.

"A lô, anh Phương Mộc." Giọng cậu Mao hoang mang rõ rệt. "Gã

Ánh sáng thành phố đã lên mạng!"

"Thế ư?" Phương Mộc lập tức căng thẳng. "Hắn lại đưa tin à?"

"Đúng. Nhưng rất không bình thường." Giọng cậu ta lắp bắp.

"Hắn… hắn đang phát video trực tiếp tại hiện trường."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.