TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2177

kêu không thành tiếng nữa: "…Mau cứu… mau cứu tôi với…"

Phương Mộc không có thì giờ đáp lại ông ta, anh giơ máy bộ đàm

lên gọi to: "Mau gọi người đến gỡ thuốc nổ, mau lên!" Rồi anh chạy đến
bên cửa sổ chĩa súng ra ngoài bắn chỉ thiên hai phát.

Sau khi thông báo với đồng đội vị trí của mình, Phương Mộc tra

súng vào bao ở thắt lưng, quay người lại, vừa cúi nhìn cái gói gắn trên
người Nhậm Xuyên vừa hỏi nhanh: "Sao anh lại ở đây?"

"À… cách đây ít hôm… tôi bí mật thuê căn nhà này. Nếu gã Ánh

sáng thành phố định giết tôi thật thì tôi… sẽ trốn ở đây." Giọng ông ta
nghẹn lại. "Vừa nãy các anh rút đi hết, tôi ngỡ là các anh cho tôi làm con
mồi để… nên tôi sợ, tôi mới chạy đến đây. Không ngờ hắn lại ở ngay
đây."

Lúc này Phương Mộc mới hiểu ra, lúc Nhậm Xuyên bị đưa đến nơi

trú ẩn, tại sao ông ta lại trở nên lặng lẽ. Thì ra là ông ta đang nhẩm tính
xác định vị trí đang trú ẩn.

Thứ bị buộc trên người Nhậm Xuyên, chắc chắn là thuốc nổ,

nhưng không thấy có đồng hồ hẹn giờ; có một sợi dây điện nối với chiếc
laptop đặt trước mặt ông ta. Phương Mộc xáp đến gần màn hình thì thấy
là giao diện của trang web nghe nhìn nọ. Có thể thấy rõ ràng một nửa
khuôn mặt của Phương Mộc ở trên đó.

Đúng là hiện trường phát sóng trực tiếp thật!

Ở ô cửa sổ bên dưới, hiện ra hòm bỏ phiếu, đã đạt con số 8.725

người bỏ phiếu.

"Bao giờ sẽ nổ?" Phương Mộc lập tức quay lại hỏi Nhậm Xuyên.

Người ông ta đang run lên bần bật, đôi mắt nhìn chằm chằm vào con số
của hòm bỏ phiếu đang không ngừng tăng lên.

"Hắn nói là… một vạn… khi có một vạn phiếu thì… sẽ nổ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.