TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 223

bất cứ dấu hiệu nào thể hiện thù oán gì đối với cô gái tốt nết Trần Hy đến
nỗi phải hạ sát cô ấy bằng thủ đoạn cực kỳ tàn ác như thế.

"Cho nên, động cơ của hung thủ…" Đinh Thụ Thành gấp cuốn sổ

tay lại. "Cho đến giờ vẫn là một bí ẩn.

Hình Chí Sâm nghe xong hồi lâu không nói gì, anh chỉ tay sờ cằm,

miệng ngậm thuốc lá rít liền mấy hơi. Rồi anh bỗng hỏi: "Cậu nhìn nhận
thế nào?"

Đinh Thụ Thành đang mải nghĩ, nên ngớ ra không nói gì được.

"Gì cơ?" Thành ngẩng đầu. Thì ra Hình Chí Sâm hỏi Phương Mộc.

Phương Mộc không trả lời ngay, trầm ngâm một lúc rồi mới nói:

"Tôi nghĩ, điều tra riêng rẽ về vụ Trần Hy sẽ không có kết quả. Vẫn nên
đồng thời xem xét cả bốn vụ án."

Hình Chí Sâm đứng lên, anh tỏ ra hào hứng. "Ý cậu là…"

"Tôi đã nói với anh rồi. Tôi không hiểu động cơ của hung thủ là gì,

nhưng tôi cảm nhận rất rõ hắn có tâm lý thù hận rất sâu. Nhất là ở hai vụ
đầu tiên. Tuy nhiên…" Phương Mộc hơi ngừng lại. "Tâm trạng của hắn
đã có biến đổi."

"Biến đổi?" Đinh Thụ Thành sốt ruột hỏi.

"Đúng thế. Nếu nói hắn giết hại Chu Quân và Đồng Sảnh nhằm xả

hận, thì hắn giết ba người sau đó là Tống Phi Phi, Giả Liên Bác và Trần
Hy là vì… thể hiện."

"Thể hiện cái gì?"

"Khả năng khống chế. Đó là một thứ khoái cảm khi thao túng được

người khác." Phương Mộc quay sang nhìn Đinh Thụ Thành. "Anh
Thành, khi lần đầu được mặc sắc phục cảnh sát, anh rất thích đeo súng đi
lượn khắp đó đây và rất muốn can thiệp vào đủ thứ chuyện, đúng
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.