TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 225

"Không ạ. Chỉ nói hôm nay trông chú rất oách." Ngô Hàm cười,

rồi nhanh chân bước đi.

Đường Đức Hậu cười hề hề, chỉnh lại cái áo.

Đúng như Ngô Hàm nói, việc điều tra khó hơn dự kiến rất nhiều.

Vì diện điều tra quá rộng, theo thống kê bước đầu, những người trong
trường mà điều kiện kinh tế yếu, có đến hơn ngàn người. Mặt khác, các
đối tượng bị điều tra đều tỏ thái độ rất ác cảm với cảnh sát. Cũng không
nên lấy làm lạ, cuộc sống chật vật đã khiến họ rất bức xúc và tự ti, nay
lại biến thành đối tượng điều tra về các vụ án mạng, họ không thể không
bất mãn.

Công tác điều tra loại trừ không thuận lợi, khiến Đinh Thụ Thành

suốt ngày ca cẩm. Phương Mộc mấy lần gọi điện đến anh ta, vừa nói vài
câu đã bị anh ta thô bạo dập máy. Bí quá, Phương Mộc chỉ còn cách cố
gắng nghe ngóng dò la tình hình điều tra, mong nắm được một vài đầu
mối.

Ngô Hàm cũng giúp đỡ Phương Mộc không ít. So với người khác,

Ngô Hàm hiểu rõ về nhóm người tầng lớp dưới hơn, nhất là những sinh
viên nghèo và các nhân viên quèn trong trường. Phương Mộc rất cảm ơn
cậu ta, nhưng Ngô Hàm chỉ coi như mình đang giúp chính mình.

"Phải tóm được hắn, thì mới triệt để chứng minh cho sự trong sạch

của tôi. Mặt khác…" Ngô Hàm gãi đầu. "Mẹ nó chứ! Tôi rất muốn trả
thù hắn đã phang tôi chết ngất."

Chiều hôm nay Phương Mộc và Ngô Hàm lại chạy đi nghe ngóng

tin tức, lúc trở về thì đã 9 giờ rưỡi tối, đành ngồi quán bên ngoài trường
ăn bát mỳ rồi trở về ký túc xá, cả hai đều mệt nhoài. Trong phòng chỉ có
một mình Chúc Tứ đệ đang ngồi bên bàn. Thấy họ về, Chúc Tứ đệ đứng
lên.

"Hai cậu đã về rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.