TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 227

Chúc Tứ đệ gật đầu, rồi đi theo Phương Mộc ra khỏi phòng.

Lúc ra khỏi cổng khu ký túc xá, Phương Mộc hơi bối rối. Đi đâu

đây?

Chúc Tứ đệ nhận ra điều này, khẽ nói: "Đến sân vận động, ở đó

tương đối vắng vẻ."

Trời đã tối hẳn, màn đêm bao trùm khắp sân vận động phủ đầy

tuyết trắng nhưng vẫn thấy có chút ánh sáng hắt lên. Tất cả là một
khoảng mênh mông và hết sức tĩnh mịch. Tứ đệ nói đúng, làm nghi thức
tế lễ ở đây rất thích hợp.

Cả hai tìm một chỗ khuất gió. Phương Mộc không muốn nhúc

nhích cũng không nói gì, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Anh chỉ buông
thõng hai tay đứng đó. Chúc Tứ đệ không trách gì bạn, cậu nhanh nhẹn
lấy các thứ ở túi nilon ra, xếp ngay ngắn.

Phương Mộc nhìn cậu làm, bỗng nói: "Thật không ngờ Tứ ca lại

thạo những việc như thế này."

Chúc Tứ đệ cười. "Tôi tìm hiểu, là vì Đồng Sảnh, nào ngờ lại có

thể giúp cậu…"

Chúc Tứ đệ nhận ra mình trót lỡ lời. Cậu ta ho khan mấy tiếng để

"chữa thẹn", rồi khẩn trương tiếp tục công việc.

Đã ổn thỏa cả. Chúc Tứ đệ đứng dậy, thận trọng nhìn Phương Mộc.

"Bắt đầu chứ?"

Phương Mộc trầm mặc, gật đầu.

Lửa đã bén, và nhanh chóng biến thành một đống lửa nho nhỏ.

Phương Mộc cúi xuống, cảm nhận những làn hơi ấm đang nhè nhẹ đưa
lại tựa như những sợi tóc dài của Trần Hy lướt qua khuôn mặt anh.

Chúc Tứ đệ đưa cho Phương Mộc một tệp tiền giấy, Phương Mộc

cầm lấy rồi thả vào ngọn lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.