TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2269

Phương Mộc ngồi trên ghế, hơi cúi người, hai khuỷu tay chống lên

đùi, mười ngón tay đan vào nhau, mắt nhìn xuống đất, bất động. Mọi
người dự họp đã nói những gì, anh hoàn toàn không nghe thấy, đầu óc
anh vẫn bị ám ảnh bởi câu nói kia của Thái Vĩ.

"Các vụ án mạng này đều có ý nhằm vào cậu."

Chín năm về trước trong khu vực trường đại học thành phố J, cũng

chính người này nói ra cái câu nói này. Hồi đó họ đều còn rất trẻ, nông
nổi bồng bột và cũng rất hăng hái. Nhưng cái sự thật khiến người ta phải
giật mình, nó giống như một lời nguyền khó bề tránh thoát, đã lại ứng
nghiệm một cách rất bất ngờ.

Chín năm. Một vòng luân hồi.

Tại sao lại như thế? Tại sao lại là mình?

Phương Mộc bỗng cảm thấy tức cười, số phận, nhà ngươi có thể

tàn nhẫn hơn chút nữa không?

"Phương Mộc." Sếp trưởng khu công an bỗng gọi đích danh anh:

"Cậu có ý kiến gì không?"

Mọi người đều nhìn vào Phương Mộc bằng những ánh mắt đầy tò

mò xen lẫn nghi hoặc. Anh chàng này chỉ là một cảnh sát kiểu trí thức,
không biết đánh đấm hay truy bắt là gì; ngoài khả năng phân tích tâm lý
và trực giác nhạy cảm ra, anh ta chẳng có gì nổi bật cả. Thế nhưng cái
thân hình mảnh khảnh gió thổi ngã ấy lại gắn liền với một loạt các vụ án
chấn động cả nước. Và hiện giờ, rất nhiều sự việc cho thấy mục tiêu mà
hung thủ đang thách thức lại chính là anh, Phương Mộc! Điều này khiến
cho người ta phải mường tượng nhiều bề, thực ra anh chàng cảnh sát bàn
giấy này là người như thế nào? Đã từng trải qua những gì? Có phải anh
ta có những quá khứ không được phép nói rõ với người khác không?

Phương Mộc từ từ ngẩng đầu lên, khẽ nói: "Không ạ."

"Không?" Sếp trưởng khu chăm chú nhìn Phương Mộc, khẽ nhắc

lại cái từ "không". "Nếu ý kiến của anh Thái Vĩ là đúng, thì năm xưa cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.