TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2311

Loáng một cái, Phương Mộc nhìn thấy đá ốp ở chân tấm bia nứt toác,
chắc là vì nhiệt độ ngoài trời và nhiệt độ ngọn lửa quá chênh lệch.

Giữa chỗ nứt đá, thấy thấp thoáng một cái hộp màu đen.

Phương Mộc biết ngay nó là cái gì, trong óc đang rối bời của anh

bỗng lóe lên một tia sáng. Mặc kệ Ngụy Nguy vẫn đang đè phía sau và
đâm bừa, anh dùng cả chân lẫn tay nhích người tiến lên rồi lật phiến đá
sang bên, lôi cái hộp tro của Tôn Phổ ra.

Ngụy Nguy phía sau nhìn thấy, ả gầm lên một tiếng kinh hãi: "Mày

định làm gì hả, đừng…"

Phương Mộc gắng hết sức nhổm lên, hét một tiếng, rồi quăng cái

hộp đựng tro của Tôn Phổ ra xa. Chiếc hộp màu đen bay lên không trung
theo hình vòng cung rồi rơi vào đám cây cối um tùm.

Gần như đồng thời anh cảm thấy sau lưng anh nhẹ bẫng. Ngụy

Nguy đã nhảy ra, loạng choạng, rồi ả chạy về phía lùm cây.

Phương Mộc quỳ trên lối đi, một cơn ho xé phổi kéo đến, sau khi

đã có thể thở ổn định, anh lảo đảo đứng lên, người chao đi và cố bước về
phía Ngụy Nguy.

Đám cây cối xum xuê tối đen, đi vào đó vài bước… ánh lửa lập lòe

ở lối đi không thể hắt đến tận đây. Phương Mộc cố căng mắt phải quan
sát, tìm kiếm… rồi cũng nhận ra một bóng đen nhấp nhô ở phía trước.
Bóng đen ấy đang chậm chạp bò trên mặt đất, miệng không ngớt lẩm
bẩm.

"Anh ơi… anh ở đâu…"

Phương Mộc đứng bên một cây bách, thở mạnh, rồi nói với bóng

đen ấy: "Đầu hàng đi…cô không thoát được đâu…"

Cái bóng ma quỷ ấy dường như không nghe thấy gì, nó vẫn bò trên

mặt đất tìm kiếm.

"Xin lỗi anh… anh ở đâu…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.