TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2336

Trên đời này còn thứ gì quá muộn để ân hận hơn chuyện này nữa

không?

Chưa từng dẫn cô ấy đi công viên. Chưa từng cùng cô ấy ngồi ăn

một bữa cho tử tế. Chưa từng giới thiệu cô ấy với bạn bè. Chưa từng thật
sự chân tình nói với cô ấy một câu…

Á Phàm, chúng ta hãy kết hôn!

Cô ấy đã không bao giờ trở về nữa.

Con tim Phương Mộc như bị bóp nghẹt, anh gần như sắp ngạt thở.

Anh cảm thấy toàn thân tê cứng, anh như bị trôi đến cái ghế rồi nhẹ
bỗng, ngồi xuống.

Anh gục đầu xuống đầu gối, hai tay anh túm chặt mái tóc.

Hãy bình tĩnh. Hãy kiềm chế. Phải đối mặt với hiện thực. Phải trả

thù rửa hận cho Á Phàm.

Mấy phút sau, dường như máu của Phương Mộc lại tuần hoàn khắp

cơ thể. Anh khẽ thở một hơi nhẹ nhõm, ngẩng đầu, đưa tay vào túi áo lần
tìm.

Chẳng thấy gì. Anh nhớ ra bao thuốc đã bị rơi mất.

Lúc này anh quá thèm thuốc lá, nó sẽ giúp tâm trạng anh được

thăng bằng, khói thuốc sẽ làm nhòa đi các sự vật quen thuộc trước mắt.
Anh nhìn khắp căn phòng, rồi nhanh chóng nhìn thấy bao thuốc lá để
trên chiếc tủ đầu giường.

Là của Á Phàm để lại. Phương Mộc chật vật bước lại cầm bao

thuốc lên, và bỗng nhận ra một mẩu giấy đặt bên dưới bao thuốc.

Bên trên là mấy chữ xiêu vẹo và một dấu chấm than to tướng.

Nếu hút nữa, sẽ tự chặt ngón tay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.