TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2449

Cái bàn này là khởi nguồn của tất cả. Nó là sự mở đầu cho "Ánh

sáng thành phố" từ leo lét rồi biến thành rực rỡ chói lòa.

Chỉ hiềm, ánh mắt của anh ta lúc đầu lại quá e dè và bẽn lẽn.

Ngụy Nguy tắt đèn pin, ngồi trong bóng tối, bất động, hình như cô

nhìn thấy gã chủ quán đang mỉm cười có phần căng thẳng và bước lại
gần cô.

Cô ý thức ra rằng, có lẽ mình nên lựa chọn.

Giữa Giang Á và Phương Mộc.

Bé gái ở phòng 101 họ Lã, 10 tuổi, không rõ tên là gì.

Châu Chí Siêu gọi nó là "con gái gã họ Lã". Nghe nói bà con hàng

xóm cũng gọi nó như vậy.

"Con bé ấy mắc chứng tự kỷ." Châu Chí Siêu đang xem ti-vi phát

trận đấu Kick-box, nói giọng thờ ơ. "Cho nên, khi nó lên 5, mẹ nó đã bỏ
đi."

"Bệnh tự kỷ có thể được cải thiện bằng hướng dẫn rèn luyện nâng

cao." Ngụy Nguy nhìn Châu Chí Siêu. "Anh Lã không tính kế gì hay
sao?"

"Tính kế cái con khỉ! Đẻ ra đứa con như thế thì phải nghiến răng

vậy thôi." Châu Chí Siêu cựa quậy chỉnh lại tư thế ngồi, và vẫn dán mắt
vào trận đấu. "Cũng như tôi, gã họ Lã chẳng có nghề ngỗng gì tử tế,
không tiền không chỗ đứng, mà có thể nuôi sống hai miệng ăn đã là tốt
rồi. Nhưng gã vẫn khá hơn tôi, ít ra là ở đứa con gái."

"Ý anh là gì?" Ngụy Nguy lập tức hỏi dồn.

"Cô cho rằng ý tôi là gì?" Châu Chí Siêu tủm tỉm cười. "Thằng cha

ấy không lấy nổi vợ. Chuyện giữa hắn và đứa con gái, mọi người đều
biết hết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.