“Có việc gì thế?”
“Thầy Mạnh, em có một câu hỏi muốn thỉnh giáo thầy.” Cậu sinh
viên đặt bình nước lên bậu cửa sổ, lôi một cuốn giáo trình Luật hình sự
học từ trong cặp sách ra, giở đến trang đã gấp nếp sẵn, “Về thời hiệu truy
cứu trách nhiệm hình sự.”
“Tôi còn chưa giảng đến chỗ này,” thầy Mạnh cầm lấy cuốn giáo
trình, “Học trước?”
“Em học năm thứ ba rồi.” Cậu sinh viên gãi gãi đầu, trông có vẻ
ngại ngùng, “Trước đây thầy dạy em ạ.”
“Khà!” Thầy Mạnh nhìn cậu sinh viên từ phía trên cặp kính, nói
giễu: “Lúc trước không học hành tử tế chứ gì?”
Cậu sinh viên đỏ bừng mặt. Thầy Mạnh bật cười, cho dù thế nào đi
nữa, những đứa trẻ chăm học cũng luôn được các thầy cô giáo quý mến.
Ông bỏ cặp sách xuống, châm một điếu thuốc, giảng giải một lượt về
thời hạn, thời gian cách quãng, kéo dài của thời hiệu truy cứu trách
nhiệm hình sự.
Cậu sinh viên lắng nghe rất chăm chú, cuối cùng suy nghĩ một lát
rồi hỏi: “Cũng có nghĩa là chỉ cần hồ sơ vụ án đã được lập, thì thời hiệu
truy cứu trách nhiệm hình sự sẽ có thể kéo dài vô thời hạn?”
“Đúng vậy. Có nghĩa là sẽ không bị hạn chế bởi thời hiệu truy cứu
trách nhiệm hình sự nữa.” Thầy Mạnh lại châm một điếu thuốc, “Đúng
rồi, môn này đã thi rồi, cậu còn hỏi cái này làm gì? Muốn chuẩn bị cho
kì thi tư pháp?”
“Dạ?” Cậu sinh viên đang chăm chú nhìn điếu thuốc trên miệng
thầy Mạnh, tâm trí để đi đâu đó, ngớ ra giây lát, “Vâng ạ.”
“Về thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự, luật hình sự năm 79 và
luật hình sự năm 97 có hơi khác, nhưng kì thi tư pháp sẽ không thi vào
nội dung luật hình sự đã bị bỏ đi, nên tôi không giảng cho cậu nữa.”