TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 263

Ngô Hàm và Phương Mộc đương nhiên trở thành hai nhân vật sáng

chói trong trường. Dù đi đến đâu, cũng luôn có vô số ánh mắt trầm trồ
nhìn vào họ. Ngô Hàm đàng hoàng giữ thái độ điềm đạm ổn định,
Phương Mộc thì tỏ ra ngượng nghịu. Anh không thích cái cảm giác bị
chú ý như thế này, nhất là khi anh nghĩ đến cái giá đã phải trả để có được
niềm vinh dự.

Anh bắt đầu vô cùng khắc khoải nhớ đến những ngày vô tư thanh

thản. Những ngày đó mới tuyệt làm sao. Khỏi phải lo mất mạng, không
cần luôn chăm chú quan sát mọi người xung quanh, lúc nào cũng có thể
huýt sáo và nhìn thẳng vào các cô nàng xinh tươi.

Và, đương nhiên cũng không cần đớn đau vì nghĩ đến Trần Hy lúc

đêm khuya thanh vắng.

Có lẽ Vương Kiện nói đúng, Trần Hy cũng mong mình hãy sống

thanh thản nhẹ nhõm.

Anh yêu em nhưng anh sẽ quên em, sẽ quên đi tất cả. Anh sẽ lại

sống như một chàng trai vô tư, đơn giản cách đây nửa năm.

Ít hôm sau, đến đợt thi học kỳ như thường lệ.

So với bao sự kiện bất hạnh xảy ra vừa qua, cái từ thi cử dường

như rất xa lạ. Khi lại cầm những cuốn sách lên, Phương Mộc có cảm
giác chúng xa lạ với anh đến hàng thế kỷ.

Trong mấy ngày cuối cùng, tâm trạng Phương Mộc đã hơi bình

tĩnh trở lại. Liền mấy hôm thức thâu đêm ôn tập, anh đã có thể tự tin đối
phó được kỳ thi này. Không thể giành điểm cao, nhưng đương nhiên sẽ
đạt yêu cầu, không vấn đề gì.

Hôm nay thi môn thứ nhất: Luật môi trường.

Trong phòng, là những sinh viên với khuôn mặt ung dung, hoặc

thấp thỏm. Cũng có người vẫn đang "nước đến chân mới nhảy", miệng
không ngớt lẩm nhẩm bài vở, xào đi nấu lại các tài liệu đang cầm trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.