TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 266

Thi xong, mọi người như được giải phóng, vừa chòng ghẹo nhau

vừa đi về phòng. Chúc Tứ đệ "ăn gian" thành công, trông rất hớn hở;
Phương Mộc đá cho hắn một phát, hỏi: "Cậu béo làm ăn ra sao mà lần
đầu đi mở tài liệu không thành công?"

"Hề hề… chán quá! Tôi hăm hở chạy vào nhà vệ sinh, nào ngờ ở ô

bên cạnh đang có người ngồi. Chờ mãi chán chê hắn mới ra. Tưởng là ai,
thì ra là thầy giáo phụ đạo! Cũng may, thầy giám thị bước vào gọi tôi về
lớp, nếu không tôi cũng khó ăn khó nói."

Cả bọn đều bật cười khiến mọi người xung quanh tò mò nhìn sang

họ.

Vậy là thi cử đã xong, ai ai cũng bận bịu dọn dẹp để trở về nhà.

Riêng Phương Mộc thì chẳng có việc gì làm, chỉ ngồi trên giường nhìn
các bạn thu xếp hành lý nhồi nhét các thứ vào va li, trông anh nào cũng
nhanh nhẹn khác thường.

Ai chẳng nhớ nhà, sốt ruột? Mặt khác, có lẽ cũng vì ảnh hưởng của

các vụ án đáng sợ xảy ra trong học kỳ vừa rồi. Họ dường như rất mong
sớm thoát khỏi cái chốn đầy bất an này.

Anh cả thu xếp xong hành lý, chào mọi người rồi vội đi ngay cho

kịp giờ tàu chạy. Tiếp đó là Nhị đệ và Ngũ đệ. Chúc Tứ đệ và Vương
Kiện đi mua vé tàu. Ngô Hàm cũng đang đi vắng, trong phòng chỉ còn
lại một mình Phương Mộc.

Sự yên tĩnh đột ngột khiến Phương Mộc cảm thấy bối rối.

Học kỳ này đã kết thúc, sau đây là kỳ nghỉ đông, anh chẳng có việc

gì để làm nhưng anh không hề cảm thấy nhẹ nhõm dễ chịu.

Anh đứng lên, đi đi lại lại trong căn phòng, rồi bước đến đứng

trước gương.

Trong gương là một anh chàng đầu tóc bù xù, sắc mặt nhợt nhạt.

Ngươi đã biết cau mày nhăn trán từ khi nào vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.