TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2717

“Ông đừng nói nữa…” Cuối cùng nước mắt Ngụy Quýnh đã trào

ra.

“Ta muốn biết những điều này. Ta muốn nhìn xem kẻ đã giết vợ ta

rốt cuộc là người như thế nào. Ta muốn đích thân hỏi hắn, tại sao sau khi
đã làm nhục con gái, mẹ, vợ của người khác xong lại có thể cắt tháo rời
giống như tháo một món đồ chơi được!”

“Ông vẫn điều tra vụ án này suốt?”

“Đúng, cho đến khi ta bị tai nạn ô tô.”

Ngụy Quýnh im lặng một lúc, ngẫm nghĩ rồi chậm rãi hỏi: “Lão

Kỷ, tại sao ông lại kể cho cháu nghe những chuyện này?”

“Bởi vì cháu đã mang lại cho ta hi vọng.” Lão Kỷ nhìn cậu, “Trước

khi cháu xuất hiện, ta nghĩ là mình chỉ có thể bị mắc kẹt cả đời ở chốn
này, cách biệt với thế giới, sẽ chết đi cùng với nỗi thù hận và sự không
cam tâm.”

“Hi vọng?”

“Đúng. Cháu đã nhóm lên ngọn lửa trong đống tro tàn nơi tim ta.”

Lão Kỷ thẳng người lên, trong mắt bỗng ánh lên thần sắc như đại bàng,
“Cháu làm ta cảm thấy, ta vẫn còn cơ hội tìm thấy tên hung thủ đó.”

“Nhưng,” Ngụy Quýnh vẫn cảm thấy nghi hoặc, “Chuyện này có

liên quan gì đến Trương Hải Sinh?”

“Ta cần một người có thể sai khiến một cách vô điều kiện.” Khóe

miệng lão Kỷ thoáng hiện một nụ cười, “Ở đây cũng giống như một
chiếc lồng giam, nhưng ta phải ra ngoài. Ngoài Trương Hải Sinh ra,
không ai có thể giúp được ta.”

Ngụy Quýnh không nói gì, vẫn chằm chằm nhìn ông cụ.

“Ta biết như vậy rất không đạo đức, nhất là không công bằng đối

với bà Tần.” Lão Kỷ hiểu tâm lý Ngụy Quýnh, giọng điệu dần mạnh
hơn: “Ta hứa với cháu, sau khi điều tra rõ sự việc này, ta sẽ lập tức nộp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.