TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2739

khi lừa người bị hại lên ô tô, dùng vũ khí không sắc bén đánh vào đầu,
sau đó cưỡng dâm, giết hại.”

Ngụy Quýnh khẽ thở dài một tiếng, đặt tay lên vai Kỷ Càn Khôn,

khẽ vỗ một cái.

Nhạc Tiêu Tuệ cụp mắt xuống, viết vào cuốn sổ ghi chép: Biết lái

xe.

“Xem ra, tài liệu có trong tay cảnh sát nhiều hơn, toàn diện hơn.”

Nhạc Tiêu Tuệ gấp cuốn sổ ghi chép lại, “Nếu mà kiếm được thì tốt.”

“Nói thì dễ!” Lão Kỷ lắc đầu, “Huống hồ đã bao nhiêu năm trôi

qua rồi.”

“Nghĩ cách xem.” Giọng Nhạc Tiêu Tuệ nhẹ nhàng, “Vụ án cũ từ

nhiều năm trước, biết đâu lại dễ hơn.”

Đang nói, bỗng điện thoại di động của Nhạc Tiêu Tuệ đổ chuông.

Cô cầm lên bắt máy. Đối phương dường như đang ở một chỗ rất ầm ĩ,
giọng nói rất cấp thiết. Nhạc Tiêu Tuệ chỉ “vâng”, “à”, đơn giản đáp lời,
nhưng nét mặt càng lúc càng nghiêm trọng.

Cuối cùng, cô hỏi một câu: “Ở đâu? Vâng, cháu biết rồi”, rồi ngắt

điện thoại.

Nhạc Tiêu Tuệ quay người về phía Kỷ Càn Khôn, vẻ mặt có lỗi,

“Cháu xin lỗi, lão Kỷ, cháu có chút việc, phải về trước đây.”

“Không sao.” Lão Kỷ vội cúi người, “Cháu cứ bận việc của mình

đi. Cháu đồng ý đến giúp, ta đã rất cảm ơn rồi.”

“Ngoài ra,” Nhạc Tiêu Tuệ chỉ vào Ngụy Quýnh, “Cậu ấy phải đi

với cháu.”

Sau khi lên xe taxi, Nhạc Tiêu Tuệ chỉ nói một câu “Xin lỗi, phải

nhờ cậu giúp một việc”, sau đó không nói gì nữa, cứ chống tay lên cằm,
thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.