TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 3072

Tấm danh thiếp lấy được ở cửa một khách sạn, có thể đặt dịch vụ

thuê lái xe. Lâm Quốc Đống chậm rãi đi xuống dưới tòa nhà, bước ra
khỏi tiệm KFC, đi về phía trạm điện thoại.

Hắn đã xác định chắc chắn là xung quanh quán cà phê không có

cảnh sát mai phục. Hơn nữa, Lâm Quốc Đống biết rất rõ, giờ này hầu hết
toàn bộ lực lượng cảnh sát của thành phố đều đang chờ ở ga tàu hỏa phía
bắc, đợi hắn “tự rơi vào lưới”. Cảnh sát ở các trạm gác trên đường quốc
lộ còn lại rất ít. Hắn chỉ cần một người lái xe đưa hắn ra khỏi thành phố,
mình thì giả vờ say rượu ở ghế sau, che đầu ngủ say - khả năng trốn
thoát rất lớn.

Lâm Quốc Đống bước vào trong trạm điện thoại, bỏ ống nghe

xuống. Hắn đã vứt điện thoại di động của mình đi ngay buổi tối hôm giết
chết tay cảnh sát đó, bây giờ hắn chỉ có thể liên lạc với bên ngoài bằng
cách này. Cảm giác lục tìm tiền xu trong túi áo khiến hắn bực bội, bởi vì
đó là chút tiền cuối cùng của hắn. Có điều, nghĩ đến chiếc túi đeo chéo
màu xanh lá cây căng phồng trên người Lạc Thiếu Hoa, hắn lại trở nên
vui vẻ.

Lâm Quốc Đống ngân nga một khúc nhạc không thành giai điệu,

bấm những phím số trên điện thoại.

Trong quán cà phê đúng là rất ít khách. Ngụy Quýnh và Nhạc Tiêu

Tuệ đứng ở cửa, lập tức nhìn thấy ngay Lạc Thiếu Hoa đang ngồi ở giữa
quán, quay lưng về phía họ - áo lông vũ màu nâu, mũ len màu đen.

Ngụy Quýnh đưa mắt ra hiệu cho Nhạc Tiêu Tuệ, kéo cô đến ngồi

cạnh cửa. Nhân viên phục vụ đi tới. Ngụy Quýnh gọi hai cốc sô-cô-la
nóng, để cô ta nhanh chóng đi chỗ khác.

Hai người ngồi đối diện với nhau, giả vờ ngắm nhìn đồ đạc bài trí

trong quán cà phê, ánh mắt liên tục liếc về phía Lạc Thiếu Hoa.

Ông ta ngồi yên lặng trên một chiếc ghế đôi, dáng người im phăng

phắc, một chiếc túi đeo chéo màu xanh lá cây để trên bàn trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.