TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 56

"Không cần, các cậu mau về mà ăn cơm đi." Người đẹp hất tay với

mấy nam sinh, cứ như là lùa đàn gà ra khỏi cửa.

Quá thể! Cũng không nói nổi một câu "cảm ơn". Bốn người bước

vào thang máy. Phương Mộc thì lầu bầu gì đó.

Chúc Tứ đệ hình như vẫn đang mơ màng. Xuống đến tầng 1, cậu ta

trầm trồ: "Quả là một mỹ nhân."

"Xem cái bộ dạng của cậu kìa, cậu nhìn ai chẳng là mỹ nhân?"

Ngô Hàm đẩy Chúc Tứ đệ ra cửa thang máy. Cả bốn cậu nói cười vui vẻ
bước ra khỏi khu nhà hành chính.

Hôm sau, là thứ hai. Trời âm u. Sắp có mưa to.

Mây đen vần vũ che kín bầu trời, thỉnh thoảng có những tiếng sấm

ầm ì từ xa vọng đến. Ở phòng nhân sự trên tầng 3, Phác Nhã Lệ đặt cái
túi xắc lên bàn, lấy bánh bích quy ra, và chuẩn bị pha cho mình một tách
cà phê.

Lúc này vẫn chưa đến 8 giờ 30, cả tầng nhà vẫn yên tĩnh, phần lớn

các phòng làm việc vẫn khóa cửa im ỉm. Trời âm u, cho nên hành lang
cũng âm âm tôi tối. Tường sơn màu ghi nhạt mọi ngày trông có vẻ trang
nhã, lúc này trông nhợt nhạt tối tăm. Phác Nhã Lệ bưng tách cà phê đầy,
thận trọng bước đi. Lúc sắp đi đến cửa phòng, bầu trời bỗng chớp sáng
lòa. Cô giật mình, đưa mắt nhìn ra cửa sổ.

"Choang…"

Tách cà phê rơi xuống đất. Những mảnh sứ bắn văng tung tóe cùng

đám bọt nước màu nâu đang lặng lẽ chảy loang ra.

Mọi người đứng trong thang máy đang từ từ đi lên đều nghe thấy

những tiếng thét kinh hãi trên tầng 3.

Khi cảnh sát Đinh Thụ Thành chạy đến hiện trường thì trời mưa

càng nặng hạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.