TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 54

Chương 4: SÔNG THƯỢNG

Trẻ, là một từ trung tính. Nó có thể chỉ không ít khuyết điểm: chưa

đủ kinh nghiệm, non nớt không làm được việc, dễ nôn nóng, hấp tấp.
Đồng thời nó cũng chỉ rất nhiều ưu điểm, một trong số đó là có vô số
thời gian để quên đi những chuyện không nên nhớ làm gì.

Hơn một tháng đã trôi qua, và không có thêm các tin tức về vụ án

mạng này nữa. Cái tên Chu Quân và cái buổi sáng đáng sợ ấy dần trở
nên mờ nhạt trong đầu óc mọi người, cuối cùng, chúng bị gác lại ở một
góc nào đó trong trí nhớ. Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi như dòng nước,
ngôi trường đã từng một thời xôn xao về cái chết của một con người, nay
đã trở lại êm đềm như trước, giống như ném một hòn đá xuống hồ nước,
những làn sóng lan ra xong xuôi, mặt hồ lại trở về phẳng lặng. Có lẽ
cuộc sống vốn dĩ là như thế.

Một buổi chiều thứ năm, vừa hết giờ lên lớp môn Luật kinh tế

quốc tế, Phương Mộc thu xếp cặp sách ra về. Vừa định rời lớp học thì
giáo sư Cao dạy môn này gọi anh nán lại. Ông bảo Phương Mộc, Chúc
Tứ đệ, Ngô Hàm và Tôn Khánh Đông đến phòng làm việc của ông để
chuyển giúp một ít đồ đạc. Phương Mộc hơi ngại không muốn đi, nhưng
rồi cũng đi theo các bạn.

Có khá nhiều thứ phải chuyển. Hai thùng các-tông tài liệu to đùng

và một đống sách, tất cả đều rất nặng. Phải chuyển từ khu nhà giáo viên
đến khu nhà hành chính, việc này không ngon lành gì. Bốn cậu học trò
lặc lè khiêng các thứ vào phòng của thầy Cao, lúc này mới thấy trong
phòng có một người nữa.

Hay thật, chuyến đi này cũng thú vị đấy. Phương Mộc nghĩ bụng.

Đó là cô nghiên cứu sinh do thầy Cao hướng dẫn, tên là Đồng

Sảnh, một người đẹp mà cả Học viện pháp luật phải công nhận. Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.