TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 52

Phương Mộc thở dài nhìn mẩu đai vàng cảnh giới của cảnh sát còn

sót lại trên bậu cửa.

Ngọn đèn vàng 15w treo trên đầu hình như tối hơn mọi ngày, các

anh lặng lẽ đứng bên bồn nước đánh răng rửa mặt, động tác rất nhanh
nhẹn, hình như chỉ muốn chóng xong để ra khỏi đây. Anh cả xong trước,
ra trước tiên. Rồi đến Ngũ đệ, Nhị đệ. Ngay Chúc Tứ đệ mọi ngày hay lề
mề nay cũng nhanh hơn cả Phương Mộc.

Lúc này ở khu bồn nước chỉ còn lại một mình Phương Mộc. Anh

hơi cuống, vội nhanh tay lau mặt rồi bưng chậu nước đi ra. Nhưng vừa
bước đến cửa mấy ô vệ sinh anh bèn dừng lại.

Bên trong khu vệ sinh dường như còn tối hơn khu bồn nước, trống

vắng không có ai. Những vết ố vàng lem nhem bẩn thỉu mọi hôm trên
thềm xi măng nơi tiểu tiện, lúc này khô cong, nham nhở. Có lẽ cả ngày
hôm nay không ai lò dò vào đây. Bốn cánh cửa của bốn ô vệ sinh khép
hờ, lờ mờ nhìn thấy tình hình bên trong. Phương Mộc nhìn vào ô trong
cùng.

Chu Quân bị sát hại trong đó.

Tim Phương Mộc đập thình thịch. Anh rón rén bước lên một bước,

rồi một bước nữa. Anh đã đứng trước cánh cửa của ô vệ sinh.

Bên trong vẫn bẩn thỉu như cũ, không vì đã từng có một xác chết

ngồi ở đây 6 tiếng đồng hồ mà khác đi.

Không hiểu sao trong đầu Phương Mộc lại hiện lên một hình ảnh:

Chu Quân ngồi ở đó, đang khoái chí ê a mấy câu hát, và không hề chú ý
đến một cái thòng lọng bằng dây thừng đang từ từ thả xuống gần. Bỗng
nhiên, thòng lọng choàng vào cổ Chu Quân rồi kéo lên rất mạnh, siết
chặt lấy cổ. Chu Quân kêu lên khe khẽ. Rồi cổ bị ghì lên bức tường xi
măng phía sau lưng. Chu Quân đành kéo quần lên, cố sức đứng dậy.
Nhưng cậu không đủ chiều cao, đầu thì không thể cựa quậy, chỉ có thể
giãy đạp đôi chân mình một cách tuyệt vọng. Sau đó sự giãy đạp dần yếu
đi, rồi cuối cùng dừng hẳn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.