TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 599

Phương Mộc ngẩn người một lát, "Không. Anh làm gì có bản lĩnh

đó."

"Hừ, anh đừng giấu em nữa. Đại hội toàn trường lần trước, thầy

hiệu phó còn tuyên dương anh nữa". Đặng Lâm Nguyệt dẩu môi như trẻ
con, "Hơn nữa, anh không giúp cảnh sát điều tra vụ án, thì sao tối hôm
đó anh lại đi cùng cảnh sát đến cứu em?"

"Anh đã nói với em rồi mà, chỉ là trùng hợp mà thôi."

"Anh nói dối, em đã nghe thấy mọi người trong Học viện Luật các

anh nói rồi, trong tất cả những sinh viên chuyên ngành tội phạm học, anh
học siêu nhất. Ồ, em hiểu rồi." Cô trợn tròn mắt, khẽ nói: "Có cần phải
giữ bí mật không? Còn nữa, em nghe có người nói, anh là cảnh sát nằm
vùng, được Sở Công an phái đến trường chúng ta, giống như Châu Tinh
Trì trong Siêu trốn học phải không?"

Phương Mộc đúng là dở khóc dở cười. Một người đàn ông khi đối

diện với người phụ nữ giống như một đứa bé luôn luôn phải chịu bó tay,
huống hồ là người vốn không hề có sự hiểu biết về nữ giới giống như
cậu.

"Anh chẳng phải là cảnh sát nằm vùng gì cả, anh chỉ là một sinh

viên bình thường mà thôi, chỉ có điều, anh có chút hứng thú đối với một
số lĩnh vực tội phạm học mà thôi."

"Ồ, nói vậy tức là anh thừa nhận anh giúp cảnh sát điều tra phá án

phải không?" Sắc mặt Đặng Lâm Nguyệt vô cùng hưng phấn, "Anh có
thể kể cho em nghe được không? Từ nhỏ em đã thích đọc tiểu thuyết
trinh thám rồi." Phương Mộc cảm thấy khó xử, cậu không thích bàn luận
đến những việc này.

"Thôi bỏ đi, đều rất đáng sợ, không thích hợp cho con gái nghe!"

"Anh đừng có coi thường em, em không nhát gan đâu." Đặng Lâm

Nguyệt trợn tròn mắt nói.

Phương Mộc bất lực, "Được rồi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.