TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 598

vẫn cúi đầu ăn, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Đặng Lâm Nguyệt, cô
đang ăn canh, có thể nhận ra cánh tay cô hoạt động vẫn còn hơi gượng
gạo.

"Vết thương của em... sao rồi?"

Đặng Lâm Nguyệt chưa vội trả lời, đặt bát canh xuống, bật cười.

"Ha ha, em cứ tưởng cả buổi tối anh cũng không hỏi han gì đến em cơ
đấy."

Phương Mộc hơi lúng túng: "Đâu có, anh là người không hay nói."

"Ha ha, điều này em đã sớm được lĩnh giáo rồi." Phương Mộc biết

cô đang ám chỉ bữa ăn trưa tại nhà ăn, nên càng ngại ngùng.

Đặng Lâm Nguyệt nhìn thấy Phương Mộc ngượng ngùng, nhẹ

nhàng thay đổi đề tài, "Vết thương của em gần như đã không có vấn đề
gì nữa." Cô giơ giơ nhẹ cánh tay, "Chỉ là có đôi khi vẫn cảm thấy hơi
đau, nhưng có lẽ cũng chẳng có vấn đề gì lớn."

"Sao em không về nhà dưỡng thương, điều kiện ở nhà cũng rất tốt,

lại an toàn."

"Người nhà em cũng khuyên em như vậy, nhưng em không muốn.

Ồ, phải rồi", Đặng Lâm Nguyệt hơi rướn người về phía trước, "Lần trước
anh cảnh sát đó nói, có thể hung thủ vẫn sẽ ra tay với em, là chuyện gì
vậy?"

Phương Mộc cân nhắc một lát, quyết định không nói sự thực cho

cô biết, để tránh cho cô phải quá lo sợ.

"Chỉ là một thằng điên. Hơn nữa, cũng không chắc sẽ ra tay với

em, không cần lo lắng."

"Ôi, cũng không biết năm nay trường mình làm sao nữa, xảy ra

bao nhiêu chuyện như vậy", Đặng Lâm cắn ống hút, đột nhiên nét mặt
rất thần bí, ghé đầu lại, "Anh đang giúp cảnh sát phá án phải không, thần
thám?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.