TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 637

Mạnh Phàm Triết vẫn không mở miệng, dường như bất động như

đang ngủ. Người cảnh sát già từ tốn châm một điếu thuốc, lật giở cuốn
hồ sơ trên bàn.

"Vào khoảng thời gian từ 1 giờ đến 3 giờ sáng ngày 1 tháng 7 năm

2002, cậu ở đâu?" Không hề có phản ứng.

"Từ 8 giờ sáng đến 9 giờ sáng ngày 10 tháng 8 năm 2002, cậu ở

đâu?" Vẫn không hề có phản ứng.

Một người cảnh sát khác nhìn tấm gương ở trên tường, anh ta biết

Cục trưởng và đồng nghiệp khác đang đứng bên ngoài chằm chằm nhìn
vào họ, anh ta quay đầu lại nhìn Mạnh Phàm Triết đang ngồi ngẩn người
như một khúc gỗ ở đó, cảm giác xấu hổ biến thành giận dữ. Anh ta đập
bàn hét to: "Mạnh Phàm Triết, cậu tưởng rằng không mở miệng là xong
chuyện à, căn cứ theo quy định của luật tố tụng hình sự..."

Còn chưa đợi anh ta nói xong, Mạnh Phàm Triết vụt ngẩng đầu

lên, đối diện với luồng ánh mạnh, thật không ngờ, đôi mắt cậu vẫn trợn
tròn, nếu như ánh mắt có thể giết người, thì e rằng hai người cảnh sát
phía trước mặt đã sớm bị hàng nghìn mũi tên đâm xuyên rồi.

"A!!!" Phương Mộc lại nghe thấy tiếng gầm giống như tiếng dã thú

lúc ở trong hành lang.

Tay chân Mạnh Phàm Triết đã bị gắn cố định lên ghế, cậu vẫn gắng

ra sức giãy giụa, xem ra dường như lúc nào cũng có thể vùng thoát được
sự khống chế, lao mạnh về phía hai người cảnh sát trước mặt. Người
cảnh sát trẻ hơn giật nảy mình, bất giác ưỡn người ra phía sau. Hai người
cảnh sát đứng phía sau Mạnh Phàm Triết ấn mạnh cậu xuống, nhưng
Mạnh Phàm Triết trông vô cùng yếu ớt, thật không ngờ lại như có được
thần lực, hai người cảnh sát cao lớn cũng không ấn nổi cậu xuống, một
trong hai người còn suýt nữa bị cắn một phát. Một người cảnh sát rút gậy
giơ cao lên.

"Không!" Một thân người lao mạnh đến tấm kính, ra sức đập thật

mạnh, Thái Vĩ sau khi ngẩn người vài giây buột miệng nói: "Phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.