TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 646

Phương Mộc ngẩn người đứng ở giữa phòng, đối diện với cửa sổ,

không quay người, cũng không nói gì.

"Sáng sớm ngày hôm nay..."

Phương Mộc đột nhiên giơ một bàn tay ra, ngăn không cho Thái Vĩ

nói tiếp, tiếp đến từ từ quỳ sụp người xuống, vùi mặt vào đầu gối, toàn
thân run rẩy mạnh.

Thái Vĩ đợi cậu tạm bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng đỡ cậu ngồi lên

giường, đưa cho cậu một điếu thuốc, rồi lại châm lửa giúp cậu.

Phương Mộc nét mặt thẫn thờ đưa điếu thuốc lên miệng hút lấy hút

để.

Sau khi hút xong một điếu thuốc, Phương Mộc khàn giọng hỏi:

"Sao mà chết?"

"Đập đầu vào tường, hộp sọ tổn thương." Thái Vĩ nói qua loa.

"Tại sao không có ai ngăn cản cậu ấy?" Giọng Phương Mộc bỗng

chốc cao vút.

"Chúng tôi đã có những phương pháp dự phòng, khi nhốt cậu ta ở

phòng tạm giam, tay chân đều bị khóa chặt vào ghế, lúc đầu nhân viên
trực ban nghe thấy cậu ta khóc, sau đó lại nghe thấy những tiếng đập
thùm thụp, khi lao vào, cậu ta đã không thể cứu được nữa rồi."

"Tay chân đều bị khóa chặt, vậy tại sao lại..."

Thái Vĩ cười buồn, "E rằng cậu sẽ không tin. Mạnh Phàm Triết đã

cố ép rút tay và chân mình ra khỏi còng tay và xích chân, bao năm nay
tôi chưa bao giờ gặp sự việc như vậy", anh lắc đầu, "Da tay và da chân
đều bị róc ra, xương bàn tay bị gãy." Anh dùng đôi bàn tay mình mô
phỏng, "Thật khó có thể tin nổi, thật không ngờ cậu ta lại quyết tâm tìm
đến cái chết đến như vậy."

Lại trầm mặc hồi lâu, Phương Mộc mặt lạnh lùng hỏi: "Kết luận

của các anh là gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.