TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 648

"Thuê xe không phải là một việc quá khó khăn, hơn nữa, Mạnh

Phàm Triết hoàn toàn có khả năng thuê một căn phòng ở ngoài trường
học để hoàn thành việc phạm tội của mình."

"Thuê một căn phòng? Thế thì cậu ấy cần thiết mang tất cả các thứ

này về phòng mình sao? Để chúng lại ở phòng thuê chẳng phải còn an
toàn hơn sao?"

Thái Vĩ nhất thời cứng họng.

Đúng lúc đó, cánh cửa bật mở, Đặng Lâm Nguyệt thở dốc chạy

vào, Đỗ Ninh đi theo sau, trong tay còn cầm một hộp cơm.

Đặng Lâm Nguyệt nhìn thấy Thái Vĩ, ngẩn người, còn không kịp

chào anh, đã hỏi ngay Phương Mộc: "Anh thế nào rồi? Anh không sao
chứ?"

Nhìn thấy miếng vải băng bó trên ngón tay Phương Mộc, cô kêu

lên kinh hãi, lao đến cầm tay Phương Mộc: "Trời ơi! Anh bị thương rồi,
sao lại vẫn đang chảy máu, đi đến bệnh viện thôi!" Cô nhìn khắp người
Phương Mộc lẩm bẩm, "Không bị thương chỗ nào nữa chứ, em xin lỗi,
em xin lỗi, em vừa mới nghe tin, em đến muộn mất rồi."

Đặng Lâm Nguyệt nước mắt lưng tròng, nhưng Phương Mộc đã

hất tay cô ra, vẫn nhìn chằm chằm vào Thái Vĩ, dường như vẫn muốn
anh giải thích câu hỏi vừa rồi.

Thái Vĩ không thèm để ý đến ánh mắt chất vấn của Phương Mộc,

mà giở tập tài liệu đến bức ảnh chiếc búa .

"Cô đến thật đúng lúc", anh nói với Đặng Lâm Nguyệt: "Đây có

phải là chiếc búa tối hôm đó hung thủ đã cầm hay không?" Đặng Lâm
Nguyệt nhìn bức ảnh đó, "Hình như đúng thì phải, hơi giống", cô nhìn
sắc mặt đáng sợ của Phương Mộc, vội vàng sửa lại: "Tôi cũng không biết
nữa, búa chẳng phải đều giống nhau sao? Ôi dào, tôi không biết, tôi
không biết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.