TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 703

Cậu nhìn tất cả mọi người một lượt, dường như mỗi người khi tiếp

xúc với ánh mắt cậu đều cúi mặt xuống, chỉ có Đỗ Ninh hằm hằm nhìn
cậu.

Phương Mộc nhìn thẳng vào Đỗ Ninh mấy giây, từ từ mở miệng

nói: "Tôi sẽ không rời khỏi đây, cho đến khi tôi bắt được hắn!"

Nói xong, cậu ôm chăn và mấy bộ quần áo đi đến trước cửa phòng

của Mạnh Phàm Triết đã bị khóa chặt, giơ chân đạp mạnh một cái. Cửa
gỗ mở ra, cậu ném tất cả đồ đạc trong tay vào đó, rồi lại quay trở lại hành
lang lần lượt chuyển từng thứ đồ của mình. Không ai ngăn cản cậu, cũng
không ai giúp đỡ cậu. Phương Mộc nhặt món đồ cuối cùng của mình
trước con mắt chăm chú của tất cả mọi người, bước vào trong căn phòng
vốn thuộc về Mạnh Phàm Triết, "uỳnh" một tiếng đóng chặt cửa lại.

Căn phòng 304 sau khi bị bỏ không một thời gian, cuối cùng cũng

có chủ nhân mới.

Phương Mộc đặt đồ lên giường phía bên trái, lên bàn viết và vào

trong tủ quần áo. Sau khi đã sắp đặt đồ đạc chỉnh tề, cậu mới nghĩ ra
chiếc giường đó là của Mạnh Phàm Triết. Có một khoảnh khắc cậu gần
như muốn chuyển đồ sang chiếc giường khác, nhưng cuối cùng cậu vẫn
cởi giày ra nằm luôn xuống giường.

Phương Mộc ngắm nghía căn phòng mới của mình, sau khi Mạnh

Phàm Triết chết, căn phòng này không có ai ở nữa, khắp nơi đều bám
đầy bụi bặm, một cảnh tượng tàn tạ hết mức, trông có vẻ như có người
đến hất nước vào giường.

Vừa nhìn, vừa nghĩ, Phương Mộc suốt cả đêm qua không ngủ, cảm

thấy mí mắt càng lúc càng nặng…

Khi tỉnh lại đã là buổi tối. Mặc dù bụng đói sôi ùng ục, Phương

Mộc vẫn nằm im trên giường không muốn dậy. Từng ánh đèn của các
phòng đối diện chiếu vào căn phòng không có đèn này, có những cái
bóng hiện lên trên bức tường thấp thoáng lay động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.