TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 711

"À, thạc sĩ không phải thi." Cậu cười đau khổ, gõ gõ vào màn hình,

"Tôi có đề thi này!"

Thái Vĩ bĩu môi, so so vai. Ánh mắt của Phương Mộc lại quay trở

lại màn hình, nhưng không thể nào đọc được một chữ nào nữa cả. Đề
thi?

"Thái Vĩ…"

"Gì?" Thái Vĩ quay đầu lại, Phương Mộc đang nhìn anh chằm

chằm, trên mặt thể hiện thứ cảm xúc khó mà nắm bắt được.

"Tôi cảm thấy, chúng ta đã bỏ qua một manh mối rõ nét nhất."

"Ồ? Cậu thử nói xem nào!" Thái Vĩ bỗng phấn chấn hẳn lên.

"Anh nói xem, những người nào hay ra đề thi cho người khác?"

"Thế mà cũng phải hỏi sao, đương nhiên là giáo viên rồi." Thái Vĩ

buột miệng nói, ngay lập tức, anh trợn tròn mắt kinh ngạc, "Ý cậu là,
người này chính là giáo viên trong trường?"

"Rất có khả năng." Phương Mộc gật gật đầu.

"Đợi đã," Thái Vĩ nhíu chặt lông mày, có thể nhận ra anh đang suy

nghĩ rất căng thẳng, "Lần trước cậu nói, người này khoảng chừng 30 - 40
tuổi, nhận được nền giáo dục tốt, điều kiện kinh tế khá giả, ăn mặc chỉnh
tề, sạch sẽ, có lòng đố kỵ cao, hiếu thắng."

"Đúng thế, tôi đã nói như vậy."

"Vấn đề chính là, trong trường các cậu có quá nhiều những người

như vậy. Tôi thấy, giảng viên đại học cơ bản đều có những đặc điểm như
cậu nói."

"Anh và tôi có thể không biết, nhưng tôi nghĩ, có một người có lẽ

sẽ biết." Phương Mộc cầm lấy áo khoác, "Đi theo tôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.