TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 857

La Gia Hải cúi đầu, nhìn không rõ được vẻ mặt của cậu ta, nhưng

có thể cảm nhận được toàn thân cậu ta đang run lên. Cô bé dùng hết sức
lực cuối cùng của mình giơ chân ra đạp. La Gia Hải dường như mất đi tri
giác, trượt ngã xuống giường theo cú đạp của cô bé, ngồi phệt xuống sàn
nhà, lưng dựa vào thành giường, bỗng nhiên dùng tay túm lấy tóc mình
rồi bật khóc thành tiếng.

Phương Mộc nhíu mắt lại, nhìn La Gia Hải đang khóc run lên bần

bật.

Bỗng nhiên, La Gia Hải giơ một chân ra đá cửa. Cánh cửa nặng nề

đóng lại. Trên màn hình lúc này chỉ còn cảnh căn phòng khách tối om và
cánh cửa đã đóng chặt.

Trong vòng một tiếng sau đó, màn hình không còn xuất hiện một

cảnh tượng mới nào, chỉ nghe thấy tiếng còi và tiếng nói từ phía cảnh sát,
cho đến khi Phương Mộc nhìn thấy mình xuất hiện trên màn hình.

Sau khi xem xong đoạn băng, Phương Mộc dựa lưng vào chiếc ghế

bành, châm một điếu thuốc.

Rõ ràng là, La Gia Hải định hiếp dâm cô bé đó, nhưng sau đó lại

thôi. Qua việc cậu ta đột nhiên bật khóc cho thấy việc bỏ cuộc này có vẻ
như xuất phát từ một sự hối hận thật lòng.

“Tôi chưa động vào nó... nó không có cái mùi vị đó...”

Từ câu nói này có thể thấy, hành vi hiếp dâm của La Gia Hải rõ

ràng là với ý định báo thù, còn mùi vị đó chắc chắn là có liên quan đến
tình dục.

Phương Mộc đang đăm chiêu suy nghĩ thì chiếc điện thoại trên bàn

bỗng đổ chuông nghe chói cả tai. Trong khi còn đang do dự xem có nên
nghe hay không thì Biên Bình đã bật dậy, bước nhanh đến bên bàn, nhấc
điện thoại lên nghe.

“A lô, tôi đây... ừ... tôi hiểu rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.