TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 877

nghe tên tuổi. Khương Đức Tiên là luật sư nổi tiếng ở thành phố này.
Những vụ án anh ta thụ lý không xuể, sao lại mất thời gian chủ động tìm
đến một vụ án nhỏ thế này nhỉ?

Trong giới luật sư có quy định bất thành văn thế này: Những luật

sư mới vào nghề có thể nhận một số vụ án hình sự trong đó có những vụ
án liên quan đến tội tử hình, hy vọng biện hộ thành công sẽ đánh bóng
được tên tuổi. Còn Khương Đức Tiên thì từ lâu đã không cần phải dùng
đến phương pháp này để được nổi danh.

La Gia Hải cười đau khổ: “Không cần đâu, tôi không yêu cầu luật

sư.”

“Cậu có yêu cầu.” Giọng Khương Đức Tiên rất kiến quyết. “Căn

cứ vào quy định của bộ luật hình sự thì những vụ án liên quan đến tử
hình nhất định phải có luật sư...”

“Tử hình” - hai từ này như kích thích Gia Hải, mặt cậu tối sầm lại.

“Xin lỗi! Tôi không yêu cầu. Tôi cũng không có tiền để trả cho anh.”

“Không. Hoàn toàn không mất bất cứ loại phí nào.” Khương Đức

Tiên vội vàng nói: “Tôi sẽ biện hộ miễn phí cho cậu. Hãy tin tôi, tôi có
thể bảo toàn tính mạng cho cậu.”

“Không cần!”

“Hãy cho mình một cơ hội, anh bạn ạ. Hãy nghĩ đến gia đình của

cậu, nghĩ đến bạn gái...”

Phương Mộc thấy nghi ngờ về sự tu dưỡng nghề nghiệp của

Khương Đức Tiên, thảo luận với một người gần như sắp buộc phải chết
về người nhà và tình thân rõ ràng là đã xát muối vào vết thương của cậu
ta. La Gia Hải cũng vì chịu sự kích động này nên mất hết cả lý trí.

“Cút!”

Cậu ta lao về phía Khương Đức Tiên nhưng vì quên mất sợi dây

xích ở cổ chân nên vừa lao lên được một bước đã ngã quay xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.