TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 947

Đúng vào giờ tan tầm, trên đường rất nhiều xe. Liêu Á Phàm vẫn

im lặng không nói câu nào, cứ nhìn chằm chằm vào bảng đồng hồ điện
tử trên xe. Phương Mộc biết cô bé đang lo sẽ về nhà muộn. Đáng tiếc là
đường rất đông, không đi nhanh được, chỉ có thể nhích từng bước một.
Đây có lẽ là lúc đông đúc nhất trong ngày ở thành phố này. Tiếng còi xe
không ngớt vang lên bên cạnh, không khí dường như cũng nóng bức hơn
nhiều. Liêu Á Phàm ngồi trong xe, ngắm nhìn quang cảnh ồn ào ngoài
cửa sổ trong lòng phấp phỏng không yên. Mặt cô bé thoáng ửng đỏ, tay
phải nắm chặt tay nắm cửa, ngồi thẳng người.

Sau khi đi qua những trục phố chính, chạy lên con đường ra ngoại

ô, mật độ xe ít đi, tầm nhìn cũng thông thoáng hơn nhiều. Trong môi
trường tương đối yên tĩnh, Liêu Á Phàm cũng thấy thoải mái đôi chút.
Cô nới nhẹ khỏi tay nắm cửa, một nửa người tựa vào ghế xe.

Phương Mộc thấy mặt Liêu Á Phàm vẫn chưa bớt đỏ liền lên tiếng

hỏi: “Có nóng không?”

“Cháu không nóng!” Đỉnh mũi cô bé mồ hôi đang rịn ra.

Phương Mộc cười, “Mở cửa đi, chú thấy hơi nóng.”

Liêu Á Phàm ngồi thẳng người dậy, nhìn ngắm cái cửa xe nhưng

không biết ấn vào nút nào. Phương Mộc vội kéo cửa kính, một luồng khí
mát mẻ từ bên ngoài ập vào trong xe. Tóc Liêu Á Phàm bị gió thổi “phù”
một cái bay phấp phới.

Liêu Á Phàm không túm gọn tóc lại mà để nó bay tự do, vấn vít,

hình như rất lấy làm thích thú. Cô bé nhắm mắt lại, tay phải kề má,
miệng khẽ mỉm cười bí ẩn, lặng lẽ ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, cả
một dải xanh mướt lướt qua thân xe.

Mười mấy phút sau chiếc xe Jeep tiến vào sân của Thiên sứ

Đường. Đám trẻ đang chơi đùa trên sân lúc đầu ngẩn cả ra, rồi lại quây
kín cả lại. Liêu Á Phàm nhẹ nhàng bước xuống xe, vẫy vẫy tay về phía
thầy Châu vừa đứng dậy ở ngoài vườn rau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.