TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 152

Đó là bức ảnh chụp Hứa Minh Lương và chiếc xe tải nhỏ của gia đình.

Hứa Minh Lương mặc áo tay lỡ màu lục sẫm, quần bò màu xanh lam, một
tay chống vào thắt lưng, tay kia nắm lấy cửa xe ô tô, vẻ mặt vừa ngại ngùng
vừa phấn chấn.

Theo lời khai của Hứa Minh Lương, chiếc xe tải nhỏ này chính là hiện

trường giết người phân tách thi thể. Cậu ta khai là lừa những người bị hại
lên xe bằng cách cho đi nhờ xe, nhân lúc họ không đề phòng, dùng búa đập
mạnh vào đầu người bị hại, sau khi lái xe đến chỗ vắng vẻ, cưỡng dâm, giết
hại và phân tách thi thể. Dùng túi nilon màu đen gói các mảnh xác lại, rồi
đi xe đến các nơi khác nhau trong thành phố để phi tang.

Cũng rất khớp. Túi nilon màu đen giống như loại túi nhà họ Hứa sử dụng

để bán thịt lợn. Bình thường Hứa Minh Lương thường dùng chiếc xe tải để
vận chuyển thịt lợn, khi gói các mảnh xác, có lẫn lông lợn vào cũng là hợp
lý. Năm đó, phán đoán của Mã Kiện đưa ra là có lý.

Huống hồ, lại có bằng chứng trực tiếp chí mạng nhất.
“Anh còn muốn hỏi gì nữa không?” Bà lão rút ra điếu cuối cùng trong

bao thuốc lá, rồi vo viên vỏ bao thành một nắm, quay người ném xuống nền
phòng khách.

Đỗ Thành ngẫm nghĩ giây lát, “Bác cho rằng con trai bác không giết

người?”

“Đúng.”
Đỗ Thành chăm chú nhìn bà lão mấy giây, “Chúng cháu phát hiện thấy

dấu vân tay cậu ấy trên túi nilon bọc mảnh xác.”

“Nó bán thịt lợn!” Bà lão cao giọng, “Hằng ngày nó phải sờ hàng chục

cái túi nilon! Các anh nên đi điều tra những người đã mua thịt lợn!”

“Trên túi nilon chỉ có dấu vân tay của cậu ấy.”
“Găng tay!” Bà lão không kiềm chế được cảm xúc, “Hung thủ không biết

đeo găng tay sao?”

“Một người đeo găng tay đến mua thịt lợn vào mùa hè,” Đỗ Thành bình

tĩnh vặn hỏi, “Bác không thấy kì quặc sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.