TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 217

cách biệt với thế giới, sẽ chết đi cùng với nỗi thù hận và sự không cam
tâm.”

“Hi vọng?”
“Đúng. Cháu đã nhóm lên ngọn lửa trong đống tro tàn nơi tim ta.” Lão

Kỷ thẳng người lên, trong mắt bỗng ánh lên thần sắc như đại bàng, “Cháu
làm ta cảm thấy, ta vẫn còn cơ hội tìm thấy tên hung thủ đó.”

“Nhưng,” Ngụy Quýnh vẫn cảm thấy nghi hoặc, “Chuyện này có liên

quan gì đến Trương Hải Sinh?”

“Ta cần một người có thể sai khiến một cách vô điều kiện.” Khóe miệng

lão Kỷ thoáng hiện một nụ cười, “Ở đây cũng giống như một chiếc lồng
giam, nhưng ta phải ra ngoài. Ngoài Trương Hải Sinh ra, không ai có thể
giúp được ta.”

Ngụy Quýnh không nói gì, vẫn chằm chằm nhìn ông cụ.
“Ta biết như vậy rất không đạo đức, nhất là không công bằng đối với bà

Tần.” Lão Kỷ hiểu tâm lý Ngụy Quýnh, giọng điệu dần mạnh hơn: “Ta hứa
với cháu, sau khi điều tra rõ sự việc này, ta sẽ lập tức nộp cho cảnh sát
chứng cứ về việc Trương Hải Sinh tham gia vào vụ cưỡng dâm. Có điều,
cho dù xét về năng lực hay về nhân phẩm, ta đều không thể hoàn toàn tin
tưởng Trương Hải Sinh được.”

Đến đây, lão Kỷ không nói thêm gì nữa, mà nhìn Ngụy Quýnh bằng ánh

mắt đầy mong đợi.

Trong lòng Ngụy Quýnh rối bời. Cậu rất rõ ý đồ của lão Kỷ: Ngoài

Trương Hải Sinh, lão Kỷ còn cần một người giúp ông điều tra vụ giết người
năm đó.

Người này chính là Ngụy Quýnh.
Xét về tình hay về lý, Ngụy Quýnh đều thấy mình nên giúp lão Kỷ. Chỉ

là người già trước mắt này khiến cậu cảm thấy xa lạ. Ông cụ già nhàn tản tự
tại, không ganh đua với thế giới, ôn hòa và hài hước trước đây, bây giờ lại
hệt như một con đại bàng săn mồi đang thủ thế sẵn sàng chiến đấu. Đặc biệt
là khi ông cụ lợi dụng sự cay độc của Trương Hải Sinh, gần như khiến
Ngụy Quýnh nghĩ rằng lão Kỷ mà mình quen trước đây là một người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.